Breaking News

Tran Chi Thien Tran Chi Thien

Home , � Blog cảm xúc: Cà phê tôi yêu :)

Blog cảm xúc: Cà phê tôi yêu :)

Tôi thích uống cà phê. Thích cuồng nhiệt, từ khi còn rất nhỏ. Hồi đó, nội tôi có một hàng cà phê nhỏ trước nhà, sáng sớm đều có những ông bác đi tản bộ quanh khu phố ghé vào và ngồi lại trò chuyện bên những chiếc ly thủy tinh nhỏ. Khi tôi mười tuổi, tôi hỏi nội: “Cái đó là cái gì mà đen xì vậy nội?”. Nội nói đó là cà phê. Đó là lần đầu tiên tôi biết đến cà phê. Và sau đó, mỗi khi đi học, tôi luôn nài nỉ nội cho mình một ly bạc xỉu đá. Uống dần thành quen, sau này quán cà phê dẹp rồi, tôi vẫn nhớ như in mùi vị cà phê nội pha, và bóng dáng nội nhanh nhẹn pha cà phê cho kịp khách.
Thời ấy, quanh đi quẩn lại, trẻ con chỉ có sữa, và mấy loại nước ngọt có ga để uống. Còn tôi, thì đã có cà phê. Tôi vẫn nhớ như in, mỗi giờ ra chơi, bọn lớp tôi hay chạy ào xuống bà Tư ở trước dãy phòng học để mua đủ loại nước ngọt, nước cam, xá xị gì đó. Tôi cũng được mẹ cho tiền, khi thì năm trăm khi thì một hai ngàn, nhưng chưa bao giờ tôi uống những loại nước đó. Tôi thích uống thứ sữa-cà phê màu nâu đầy mê hoặc kia của nội hơn, và, tôi dành dụm tiền để đưa lại cho nội, cười toe: “Con trả tiền cà phê nội nè!”. Mỗi khi nội đi mua cà phê hạt, tôi thường đi xay cà phê với nội. Lúc ấy tôi nghĩ hạt cà phê xấu xí, xay ra thành một thứ bội mịn mịn hơn hạt tiêu xay, mà lại ngon quá chừng. Tôi cũng thích nhìn nội pha cà phê nữa. Buổi sáng khi không phải đi học, tôi ngồi trước nhà, nhìn những lượt khách đến, rồi đi, họ trò chuyện đủ thứ trên đời, bên ly cà phê bốc khói thơm nghi ngút.
Lớn lên, tôi càng thích cà phê hơn nữa, khi tôi khám phá ra nó có thật nhiều công dụng. Tôi uống cà phê hầu như mỗi ngày. Lúc sáng sớm thức dậy trước khi đi chạy bộ, buổi tối khi ngày mai có bài kiểm tra. Tôi còn thích uống cả khi trời mưa, vì ôm cốc cà phê nóng trong tay rồi nhìn ra trời mưa thật là nghệ sĩ hết biết..Khi nội tôi đã già yếu, bệnh liên miên, thì người thay nội làm những ly cà phê sữa cho tôi uống là mẹ.. Mẹ tôi nghiêm khắc hơn, không được uống quá hai ly một ngày, không uống khi chưa ăn sáng, không uống vào bữa trưa.. Đi học xa nhà, mẹ cho vào ba lô gói cà phê bột, để pha khi thèm uống. Tôi ra siêu thị mua một cái cốc sứ có in hình trái tim nhỏ, chỉ dùng để uống cà phê thôi. Với tôi, việc uống cà phê luôn vui vẻ, không vội vã. Có lúc, tôi uống liên tục hai cốc để thức học bài, và rồi thấy nhạt hoét. Bởi vì tôi quên mất, uống cà phê là để thưởng thức. Phải để cho tâm hồn thư thả và thoải mái.
Cà phê giúp tôi tỉnh táo, thư giãn, lấy lại tinh thần, hay chỉ đơn giản là để khen mẹ pha cà phê rất ngon. Mẹ hay đùa rằng tôi là một con nghiện. Nghiện cà phê. Nhưng tôi nghĩ không đơn thuần là thế. Trước kia, bây giờ và còn rất lâu về sau nữa, trên tất cả, với tôi cà phê còn là tình yêu và là chốn mà tôi tìm được một góc con người mình.
Chỉ vậy thôi, Tôi yêu cà phê!
[Lilly- Ekip Săn Tin
Được thực hiện bởi www.sangtacsv.com]

0 comments to "Blog cảm xúc: Cà phê tôi yêu :)"

Leave a comment