Chiến dịch Mùa Hè Xanh đợt 1 (MHX) đã kết thúc, nhưng cái không khí hừng hực của nó vẫn còn lan tỏa đâu đây. Hãy cùng chúng tôi gặp mặt một vài chiến sĩ để xem họ đã làm gì trong mùa hè vừa qua nhé!
Bạn Đậu Tiến Minh Triết K35, một chiến sĩ MHX thành phố, vui vẻ trò chuyện cùng chúng tôi:
Đây là lần đầu tiên mình đi mùa hè xanh, cảm thấy vui và háo hức lắm. Tuy chỉ ở trong địa bàn thành phố thôi nhưng bọn mình đã làm được một số công trình thanh niên, giúp đỡ các em nhỏ ở các mái ấm. Mình cảm thấy mình thực sự có ích. Vui nhất là cái lần đội hình toàn trường đi vớt bèo ở kênh gần cầu Tham Lương. Mặc dù rất hôi và rất bẩn nhưng ai cũng xông xáo làm việc, nhiều bạn còn nhảy luôn xuống kênh để làm việc nữa. Hôm đó về nhà tắm hoài mà vẫn không hết mùi (cười). Đôi khi mình cảm thấy hơi mất phương hướng vì không biết làm gì để giúp đỡ các em nhỏ trong mái ấm mà mình hoạt động, rồi có những ý kiến trái ngược nhau giữa mọi người. Nhưng cuối cùng mọi chuyện đều được giải quyết ổn thỏa và tụi mình lại trở nên thân thiết hơn!
Ảnh chỉ mang tính chất minh họa |
Chia tay với Triết, chúng tôi gặp bạn Phan Thị Đài Trang K35, một chiến sĩ của xã Phước Tân – đội hình Công tác xã hội. Bạn ấy cũng hào hứng lắm:
Được đi MHX, trước tiên là mình thấy vui cực kì. Qua 1 tháng quý báu này, mình đã được sống một cuộc sống mới, được học rất nhiều thứ không hề có trong sách vở, cảm thấy mình trưởng thành hơn và thay đổi rất nhiều. Mình nhận thấy là mình cho đi không bao nhiêu nhưng nhận lại được rất nhiều. Bây giờ thì mình đã có một thêm gia đinh nữa và mặc dù đã về thành phố nhưng tụi mình vẫn thường xuyên hát bài Bàu Đĩa ca, “nhà ca” do tụi mình sáng tác đấy. Nói về khó khăn thì có lẽ khổ nhất là việc đi lại, rồi còn thời tiết nữa. Có những hôm trời mưa, điểm của mình chẳng làm được gì cả, khiến cho mọi người xuống tinh thần. Mình còn nhớ hôm đó. Cũng may đó chỉ là những giây phút nhất thời, sau tất cả mọi chuyện thì nhà của mình ngày càng thân thiết và thấu hiểu nhau hơn.
Sau đó, chúng tôi lại được nói chuyện với bạn Nguyễn Vũ Hoàng Lân K34, một Điểm trưởng xông xáo của xã Long Hà:
Đây là lần thứ hai mình đi MHX rồi, và cảm xúc giữa hai lần thì khác lắm. Lần trước mình chỉ là một chiến sĩ bình thường nhưng lần này lại là Điểm trưởng, áp lực nặng nề hơn nhiều, phải tính toán và suy nghĩ thận trọng hơn. Bên cạnh đó, địa bàn lần này cũng khác hoàn toàn so với lần trước nên mọi hoạt động đều không thể giữ lại như cũ… Nói về đồng bào ở đây thì họ thực sự vô cùng thân thiện. Các bé thiếu nhi đi đâu gặp các anh chị cũng chào thật to. Có một số bé còn tình nguyện chở các chiến sĩ đi dạy và vô cùng hăng hái trong công tác tuyên truyền. Còn chủ nhà của mình là công nhân cao su, đi làm bận bịu cả ngày, tối về lại quây quần ăn cơm cùng tụi mình, rất thân mật và ấm cúng. Chỉ có một khó khăn đáng nói là do địa bàn hoạt động của điểm mình khá rộng nên các hoạt động không thể tổ chức dàn trải khắp địa bàn được. Ah, nhà mình cũng có nhiều chuyện thú vị lắm. Hôm đó, có một anh trong nhà đánh “xỉu” một con rắn. Thế là cả nhà thích thú, tranh nhau tạo dáng chụp hình chung với con rắn đang hôn mê. Đang lúc cao hứng, chẳng hiểu làm sao mà nó tỉnh dậy, uốn éo thè lưỡi, làm ai cũng hết hồn hết vía. Lúc đó anh chủ nhà bèn nhốt nó lại và đến bữa ăn tụi mình có món rắn chiên giòn (cười).
Cuối cùng, chúng tôi là lời tâm sự của anh Bùi Văn Thành K34, Cụm trưởng cụm 4:
Đây là lần thứ hai anh đi MHX, cảm xúc khác cũng nhiều. Năm trước anh đi với tư cách là một chiến sĩ, một Đội phó, còn năm nay thì với một vai trò lớn hơn. Năm trước mình là 1 chiến sĩ thì có nhiều cơ hội gần gũi thiếu nhi, thanh niên hơn, hồi đó mình là em út trong nhà nên được cưng chiều rất nhiều. Còn năm nay, mình đi với một vai trò lớn hơn, phải lo lắng ăn ở, sinh hoạt, kỷ luật, sức khỏe cho hơn 100 con người. Cũng lo lắng lắm. Nhất là mấy ngày nghe tin chiến sĩ ốm là về nhà nhưng vẫn nhấp nhổm ra vô. Nhưng bù lại mình có tình cảm anh em đồng đội rộng hơn. Nhất là mấy chiến sĩ trong nhà, thấy anh đi về mệt nên thường cố tình phân ít việc hơn, thậm chí còn nói không phải làm gì cả. Nhưng mình cũng là chiến sĩ như mọi người, phải giải thích cho cả nhà sau đó "mới được" giặt đồ, rửa chén... Anh thực sự cảm thấy tự hào và cảm ơn các chiến sĩ của mình, anh không có nhiều cơ hội trực tiếp tham gia dạy hoc, tuyên truyền hay phát quang, nhưng đi đến đâu bà con hay thiếu nhi thấy màu áo của mình cũng vẫy tay chào. Điều anh tâm đắc nhất sau chiến dịch là các chiến sĩ đã thực sự trở thành 1 gia đình. Anh mới đi năm thứ 2 mà chịu trách nhiệm của 1 cụm trưởng thực sự anh bị áp lực rất lớn.Vì các đội trưởng thường ít nhất là năm 3, anh luôn phải cố gắng để hoàn thành tốt nhất vai trò của mình, thực sự anh cũng nhận được rất nhiều sự hỗ trợ động viên giúp đỡ từ mọi người. Các chiến sĩ coi anh như 1 thành viên trong nhà. Khi làm việc cùng các chiến sĩ thì anh không nghĩ mình là 1 chỉ huy nữa, anh cũng làm việc nhiệt tình hết mình như 1 chiến sĩ bình thường. Lúc nào cần kỷ luật thì mình thực hiện nghiêm, còn bình thường thì mình sẽ là 1 chiến sĩ.
Chia tay với các chiến sĩ, chúng tôi đã hiểu được phần nào cuộc sống của các bạn trong thời gian qua. Trải qua một mùa hè thật có ích, chắc hẳn các bạn đã trưởng thành hơn rất nhiều và đặc biệt là xây dựng được nhiều tình cảm tốt đẹp. “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”. Và dường như qua những chiến dịch MHX, chúng ta phải nói rằng “Cho đi nhiều và nhận cũng rất nhiều”. Hẹn gặp lại các bạn trong chiến dịch MHX năm sau.
Vân Anh – ekip Săn Tin
“Được thực hiện bởi STSV – www.sangtacsv.com”
“Được thực hiện bởi STSV – www.sangtacsv.com”
mùa hè xanh...