Breaking News

Tran Chi Thien Tran Chi Thien

Home � Thư giãn cuối ngày

Thư giãn cuối ngày

Một cách hoàn hảo để thư giãn sau một ngày làm việc mệt mỏi của tôi là ngồi nhâm nhi cốc cà phê sữa và đeo headphone lắng nghe tiếng nói của âm nhạc. Có hôm là nhạc của The Capenters, hôm thì những bài hát về Hà Nội. Mặc cho bạn bè nói như thế là “bà cụ non”, tôi vẫn cứ thích nghe đi nghe lại những ca khúc mà giờ đây không còn hợp thời nữa. Hôm nay, tôi đang nghe “Em về tinh khôi” của Quốc Bảo. Chất giọng ngọt ngào êm êm của Trần Thu Hà như ru ngủ bên tai. Ai bảo nó đã lỗi thời nhỉ? Vì trong thời buổi xô bồ của âm nhạc trong nước như hiện nay, tôi cảm nhận được ở ca từ bài hát một tầm xa hơn rất nhiều so với hàng trăm câu chuyện tình lãng mạn được hát mỗi ngày ngoài kia, khi tôi đi học ngang qua quán cà phê..Giờ đây hiếm khi ta nghe những ca khúc ngọt ngào như nó nữa..


Xin giới thiệu bài cảm nhận ca khúc của Huy Hoàng trên một trang web mà tôi thấy rất cảm xúc:


Em Về Tinh Khôi
Đôi khi tình yêu là thứ tình cảm khó cất thành lời. Đôi khi khác, tình yêu chính nó lại không tài nào diễn tả hết bản thân. "Em về tinh khôi" của Quốc Bảo là một ca khúc như thế, nếu ai đó muốn thổ lộ điều thầm kín hay một cách lãng mạn khi ngỏ lời yêu. Vì lời đề tặng nào cũng có lý do, ca khúc này cũng là một lời tỏ tình dễ thương, mà biết đâu đấy, chính nhạc sĩ đã từng trải nghiệm...
Bờ vai ơi đừng quá nghiêng nghiêng. Đánh rơi buổi chiều thơm ngát
Làn môi ơi đừng quá run run. Lỡ tia nắng hồng tan mất
Xin âu lo không về qua đây. Xin thương yêu dâng thành mê say
Xin cho ta nhìn ngắm lung linh. Từ đáy đôi mắt....rất trong
Một góc quán quen và nhạc dịu nhẹ, một khung cửa sổ lớn nhìn ra thành phố khi lên đèn tối mùa đông, không gì ấm áp và cảm xúc lâng lâng bằng bên người mình thương mến. Khi đối diện ai đó mà ánh mắt muốn cất thành lời, nụ cười dường như gượng gạo và con tim lo lắng cho sự vụng dại thì có lẽ tình yêu đã gõ đúng nhịp bối rối mất rồi. Trong giây lát, mỗi người muốn ngó lơ ra bên ngoài giữa hàng ngàn đốm sáng đèn điện dưới kia mà muốn bùng cháy lên cùng chúng. Thay vì sự chuẩn bị kĩ càng cho một ngày hệ trọng, thì cảm giác ngượng ngùng làm con người ta thấy thật kì cục nếu nói ra điều gì đó. Điều gì đó thật thân thương...
Bàn tay em là cánh sen thơm. Ướp trong vòng đêm mái tóc
Nụ thanh xuân còn ấp e nơi. Nét xinh áo lụa thơ ngây
Xin trăm năm em về tinh khôi. Đôi tay ta dang rộng hân hoan
Xin cho ta một khắc reo ca. Vui cùng em
Cái thuở bỡ ngỡ với tình yêu ban đầu dường như là kỉ niệm khó quên trong cuộc đời mỗi người. Trong khi ánh mắt một người ngó lơ đâu đó, cái liếc nhìn của người đối diện trở thành vụng trộm. Cùng khi ấy là nụ cười bẽn lẽn, đôi má ửng hồng tự nhiên thú nhận tình cảm giấu diếm chẳng dám nói. Có phải không, sự tinh khôi mới làm nên được tình cảm ấy, chân thành mà ngượng ngịu? Chắc hẳn, không chỉ một nụ cười là đã yêu, không phải một lời ngỏ mà đã nhận, không vì đã cảm mến mà sẽ xích thêm lại gần nhau đâu. Tình yêu đến cùng với những nghĩ suy lạ kỳ hơn thế!


Nhạc sỹ: Quốc Bảo

Vì biết đâu có đôi lúc em xa vời vợi
Biết đâu có đôi lúc con tim nghẹn lời
Biết đâu có đôi lúc ta quên chờ đợi
Kề bên nhau quên một chiếc hôn
Biết đâu sớm mai nắng nghe phơi cuộc tình
Biết đâu sớm mai gió tan cơn mộng lành
Biết đâu biết đâu đấy xin em lòng thành
Và xin cất lấy trái tim nay...
Nhớ nhung... phút giây...
Sự dịu ngọt của tình yêu không chỉ hân hoan trong một lúc nào đó mà luôn cho con người ta cảm giác tha thiết gắn bó. Nhưng vì một lý do nào đó thấy hồn phơi phới niềm tin yêu trong khi lại sợ mất đi chính nó. Một khi người ta có được thứ mình muốn trong tầm tay thì lại cũng phấp phỏng liệu đây có phải là thực, lo lắng xem xét để giữ cho khéo, e sợ lỡ mà mất đi. Kì thực, bản tính ấy của con người vốn đã là tiềm thức. Mà cái gọi là tiềm thức thì thường, biết đâu đấy, ám ảnh người ta hoài không thôi..
Vì biết đâu cánh mây trắng yêu em gọi mời
Biết đâu gió tha thiết mang em về trời
Biết đâu bỗng em thấy tim ta chật chội
Và em tan đi cùng ánh sương....
Biết đâu bỗng em thấy đôi chân mỏi mệt
Biết đâu bỗng em thấy sông Thương cạn kiệt
Biết đâu bỗng mưa nắng gieo tim buồn phiền
Và em sẽ cất cánh tung trời...
Hóa thân... giấc mơ..
Và em sẽ cất cánh phương nào... thênh thang... mây khói.
Những tác phẩm của nhạc sĩ Quốc Bảo ra đời và được nhào nặn lên từ những ca từ rất đẹp, rất thơ và mang đến cho người nghe những cảm xúc mượt mà, dễ chịu. "Em về tinh khôi" là một trong những ca khúc như vậy. Cùng với sự thể hiện của giọng ca hàng đầu Việt Nam, diva Hà Trần, những cung bậc tình cảm của bài hát này đến với người nghe qua hàng thập kỷ vẫn giữ được những nét "tinh khôi" và ấn tượng khó phai...


Hãy gác lại sự nhộn nhịp của Sài Gòn để cùng tôi nghe ca khúc này buổi tối hôm nay bạn nhé!
(Lilly-tư liệu sưu tầm từ trang web baihatvang.nhacso.net)


Trở thành friend của chúng tôi trên Facebook http://www.facebook.com/sangtacsv
Bài viết cộng tác gửi về sangtacsv@gmail.com

0 comments to "Thư giãn cuối ngày"

Leave a comment