Chiều chiều, người khách đi đường lại ngước mắt nhìn mây mù phía cuối phố rồi tự nhắc mình: Mùa mưa!
Thời gian quay vòng. Chiều nay, Sài Gòn chuyển mùa.
Mùa mưa đang đến bên mái hiên có hai người đứng trú cơn mưa bất chợt. Mái hiên nhỏ lắm, nép người sát tường tránh cơn mưa, mà vẫn để những hạt giăng giăng đính bụi mưa lên tóc. Mái hiên nhỏ lắm, chỉ cần với sang là chạm tay, chỉ cần giọng nói thầm thì cũng đủ bắt chuyện. Mái hiên nhỏ lắm, mà chẳng đủ dũng cảm tiến lại gần. Cứ dùng dằng, để đến khi trời hửng nắng, có gã trai đứng dựa tường nhìn theo tiếc ngẩn ngơ.
Mùa mưa đang đến, đánh thức miền kí ức. Kí ức vụng dại thời trần truồng tắm mưa, hồi còn nối đuôi nhau bì bõm lội nước đi học. Kí ức về mỗi lần mưa to, nước lên, cả xóm lại hú nhau xắn quần lội nước trước nhà bắt cá bằng thau...
Kí ức về những ngày mưa mà bầu trời thật rộng. Về những ngày nhìn màn mưa còn biết thương người làm muối, nhìn màn mưa để biết nghĩ đến những gánh hàng rong, nghe tiếng mưa rơi ầm ầm trên mái tôn còn biết thở dài, lo lắng cho đồng bào vùng thấp trước tin bão dữ.
Hôm nay, mùa mưa là đường phố ngập nước, là kẹt xe, là lùng bùng áo mưa giữa chật ních người, là chật chội, nóng nảy và cáu kỉnh. Dần, con người ta chẳng nhìn được gì ngoài đường phố lênh láng và nồng mùi nước cống, ngoài một đám người chen nhau lô nhô trước mặt. Bầu trời hẹp lại, lòng người cũng hẹp lại.
Mùa mưa đang đến bên nồi chè đá đã chiều tối vẫn chưa vơi. Bà lão bán rong đẩy xe đi chậm chạp trong màn mưa. Ít ai để ý, ít ai bận tâm. Họ không đủ thời gian, vì còn đang bận suy nghĩ về hàng trăm nỗi lo khác: chỉ mong sao phóng thật nhanh về nhà, chỉ lo làm sao để mưa không làm ướt đôi giày da hàng hiệu chắt bóp cả năm trời mới mua được, làm sao để mưa đừng bắn vào mặt, làm tèm lem gương mặt đẹp đẽ tốn cả buổi sáng hì hụi bên bàn trang điểm, chỉ lo làm sao bùn đất đừng bắn lên chiếc xế bóng lộn của mình. Vậy nên cũng đừng có trách nếu chẳng may chiếc xe thời trang lao như bay qua vũng nước sình, bắn một tí nước tung tóe lên nồi chè vẫn còn đầy. Bà lão hiểu, bà lão không trách, chỉ khẽ thở dài lắc đầu. Rồi lại lặng lẽ cong người đẩy xe trong màn mưa. Đường về nhà còn dài…
Có những thứ cứ vô tình trôi đi theo màn mưa và không thể nào quay lại...
Để hôm nay, ta lại thổn thức mỗi khi mùa mưa đến.
Trở thành friend của chúng tôi trên Facebook http://www.facebook.com/sangtacsv
Bài viết cộng tác gửi về sangtacsv@gmail.com
0 comments to "Tạp văn: Mùa mưa đang đến."