Đã có lúc tôi mong
Ngày tháng sẽ trôi nhanh, thật nhanh
Qua đi hết tháng ngày bút nghiên
Sáng đến chiều thầy mắng cô la
Ôi sợ quá những lần cô quản thúc
Lớp lặng lờ giả vẻ hiền ngoan
Còn thầy ơi,
Có còn không tiếng tiếng ho húng hắng!
Tức quá rồi bọn nhóc lười, hư.
Em không dám hứa gì cả, tương lai?
Chỉ có điều chặng đường hôm qua ấy
Có dáng cô thầy em mới đứng ở đây
Em xin lỗi vì đã làm thầy cô rơi nước mắt
Càng xin lỗi vì đã không rơi nước mắt vì thầy cô
Thầy cô ạ,
Xin thứ tha cho em tất cả
Con đường dài trước mắt chông gai
Không còn ai dìu em đi từng bước
Nhưng trong tâm chúng em còn mãi
Bóng cô thầy sẽ giúp em đi tới
Qua chông gai, qua bao cay đắng
Em sẽ đến đích cuối cùng cuộc sống
Hãy đợi em,ngày huy hoàng còn xa.
(vĩnh biệt 12 năm học, tôi sẽ cố gắng đi tiếp, con đường trước mắt. Thay đổi mình và thay đổi thế gian. "Cảm ơn tất cả các thầy cô đã giúp đỡ em trong thời gian qua". Tôi sẽ nhớ đến khi còn có thể)
Đây là bài viết ghi lại cảm xúc của mình sau khi kết thúc 12 năm học. Cảm giác nhớ khủng khiếp. Và còn nỗi hối tiếc, hối hận...Có bao điều ta đã làm sai, khi đó không nghĩ đến, nhưng rồi bạn lại nghĩ đến, rồi nhận ra mình đã quá có lỗi. Tôi đã có lỗi rất nhiều với các thầy cô. Tôi đã luôn làm họ phiền lòng. Khi tôi còn đi học những ngày đó, tôi không thèm để ý đến họ, thậm chí còn là thích thú khi chọc tức được họ. Nhưng giờ đây, khi đã xa, xa lắm rồi...Tôi mới nhận ra, rằng họ, những thầy cô, vốn chỉ muốn tốt cho chúng ta. Để còn lại bây giờ trong tôi là nỗi ân hận, mỗi khi nhớ về...
Nguyễn Thị Kim Oanh
LỚP 39_K33
0 comments to "Hồi ức và tương lai"