Đêm nằm nghe mẹ kể chuyện ngày xưa
Khi bom đạn kẻ thù gây tội ác
Khi gia đình còn nghèo xơ nghèo xác
Mảnh đất quê bao tan tác đau thương
Chuyện nội tôi đầu dãi nắng mưa
Lặn nội thân cò nuôi đàn con dại
Bao gian lao khó khăn chẳng ngại
Đôi vai gầy chai sạn với thời gian
Chuyện cô tôi tuổi thơ lắm gian nan
Đi ở đợ cưu mang em ăn học
Nhớ mẹ hiền đêm đêm nằm khóc
Xa quê hương khi mái tóc còn xanh
Còn bác tôi chẳng có mảnh áo lành
Chăn trâu, ở đợ, cuốc thuê, làm mướn
Khi đói lòng khoai lang, bắp nướng
Để cơm lành, canh ngọt cho em
Rồi bà mất đi gia đình càng khổ đau
Một đêm buồn bà tôi xa mãi mãi
Dẫu biết đời người ra đi là phải
Tôi khóc nhiều khi đất dải áo quan
Cả gia tài bà để lại cho cháu con
Không phải bạc vàng hay lâu đài thuần tuý
Cuộc đời bà một tấm gương cao quý
Một tâm hồn không uỷ mị yếu hèn
Thời gian vô tình nước vẫn chảy lối quen
Cô, bác, ba tôi vẫn yêu thương như thuở nhỏ
Chúng tôi lớn lên theo lối mòn đã có
Gắn bó một lòng chia sẻ khó khăn
Tuổi thơ chúng tôi không mảnh súng văng
Không dữ dội như cái thời bom đạn
Không nắng sương để đôi tay chai sạn
Sống an lành bình thản cùng mẹ cha
Nhớ bao nhiêu ngày tháng đã qua
Những cuộc đời phong ba và nước mắt
Những con người đã một đời chiu chắt
Cho cháu con cho thế hệ mai sau
Anh em ơi chúng ta hãy bước mau
Vươn lên trước đón đầu ngọn sóng
Giống như xưa cha ông ta đã sống
Vì tương lai và truyền thống gia đình
NGUYỄN THIỀU MINH LY
0 comments to "Gia đình tôi"