Showing posts with label Thơ. Show all posts
Bài viết tham dự cuộc thi “Mùa áo xanh 2010”: ĐÔI MẮT
Ảnh chỉ mang tính chất minh họa |
“Chị áo xanh, lạ hoắt mẹ ơi!”
Chị dịu dàng, mắt bé chơi vơi:
“Chị đến chơi xin đừng bắt bé,
Bé còn nhỏ, bé còn lớn nữa
Cả ruộng nương chờ bé lớn bừa…”.
Ánh mắt bé long lanh hồn nước
Đôi mắt chị óng ánh sương đêm,
Tay chị, tay bé, đôi tay mềm
Tay trong tay thắm thêm tình nghĩa.
Rồi dung dăng bé vào lớp chị
Đôi mắt cười ấm áp hàng mi.
Bé dễ thương hồn nhiên thế đó
Ngượng ngịu cười…dạ chị thưa cô.
Nắm tay bé, chị dạy a ô
Khu rừng sáng, ùa vô mắt bé,
Giọt sương đêm nhẹ, rơi rất khẽ
Ánh bình minh đâm cửa qua khe
Tràn đôi mắt lung linh ánh sáng
Khuôn mặt tròn xán lạn niềm tin:
Mai sau, mai sau…khi bé lớn
Ôm mặt trời lớn, mãi nơi đây!
Và…
Ngày chị về, bé nhớ chăng
Cô gái cùng bé tung tăng vui đùa.
Người dạy bé múa bé ca
Người được bé kết vòng hoa đội đầu.
Nhớ người da trắng hóa nâu
Áo xanh tình nguyện, mắt màu cao su.
Gởi cô chiến sĩ!
Trở thành friend của chúng tôi trên Facebook http://www.facebook.com/sangtacsv
Eva Mùa Hạ - Cô gái mùa hè

Nắng tháng năm của hồi năm ngoái
Không rát da khô khốc như hôm nay
Mình gặp nhau như giấc mơ say
Đẹp kỳ diệu trong lòng mưa tháng sáu
Nắng rủng rỉnh soi con đường thay áo
Vườn sài gòn dịu dàng Hạ ngã nghiêng
Đi suốt mùa thu chia nỗi niềm riêng
Tự bao giờ em thân quen đến thế?
Chung hết mùa Đông nỗi lòng dâu bể
Để bước nàng Xuân chập chững tìm về
Hạ đến rồi ta say với đê mê
Cùng ngất ngây những niềm vui bất tận
Nắng chải chuốt cùng gió làm thơ thẩn
Mây lang thang tô điểm sắc nên trời
...nhưng..
Khoảng trời riêng này giờ quá xa xôi
Ta nhớ em cùng bạn bè, xa quá
Thân thương lắm em-eva mùa hạ
Dẫu biết lòng đầy khúc mắc đáng thương
Nhưng cũng đã hơn một lần cuối cùng
Thôi nhé em eVa chân phương …
………………………………vĩnh biệt …
__kỉ niệm hè 2010_________SiNguyen___
Trở về lòng hạ
Nắng hiên ngang như ông chủ tha phương
Đủng đỉnh về làm tháng tư oi bức
Khơi kỷ niệm dâng tràn tiềm thức
Con đường ắp vàng nắng tuổi thơ
Thuở hạ sang đốt cháy giấc mơ
Ước ly kem dịu lòng trưa nóng rát
Nụ cười em nhẹ nhàng thấm mát
Cho mưa đạp xe lạc mất lối về
Hạt mưa phùn búng từng mảng tái tê
Lên sách tháng năm, mẹ cha tần tảo
Mơ đại học đến cùng mưa tháng sáu
Khép nép nắng lui về nấp sau trường
Hạ đứng nhìn theo nắng tha hương
Lặng nhường ngôi cho mưa dầm tháng bảy
Để mỗi tháng tư khơi lòng bỏng cháy
Ta lại trở về với lòng Hạ thân yêu
Hạ vẫn trông xa khi nắng ngã chiều
______________SiNguyen___
Thôn 7, Long Hà!
Trở thành friend của chúng tôi trên Facebook http://www.facebook.com/sangtacsv
Chạm vào thời gian
Nối tiếp con đường

Có một ngày chân rẽ theo hướng khác
Bỏ lại chân đứng lặng một hồi lâu
Chân nhún nhảy bước cao xen bước thấp
Chân bơ vơ, bước cạn nối bước sâu.
Tiếp con đường chân không trách gì đâu
Cả những lúc trán tỳ lên gối mỏi
Từng giọt nước trào ra như rất vội
Rơi xuống hai ngón cái sát vào nhau.
Tiếp con đường chân có nghĩ gì đâu
Mãi vui thú cùng cây và cỏ lạ
Theo ong bướm như có phần hối hả
Mặc gót chân rướm máu tự lúc nào.
Chân cần lắm bờ vai để dựa vào
Cần lắm lắm đôi tay chùi mắt ướt
Nếu một mình, làm sao có thể được?
Bởi cố lau, mắt thêm ướt thêm đau.
Vẫn một đường, chân thẳng bước khát khao
Không khuỵ gối và không dừng lại nữa
Bên đường đó, chân muôn phần chọn lựa
Không cô đơn nhưng không thẳng bao giờ.
Chân lạc mãi vào muôn nẻo giấc mơ
Qua một nhánh rồi vô vàn nhánh nhỏ
Chân cứ ghé rồi xa như ở trọ
Đến một hôm, chạm lại lối đi xưa.
Như đồng hạn được tưới bởi cơn mưa
Giữa khoảnh khắc nhìn nhau lau quá đỗi
Niềm vui sướng chợt nhân lên gấp bội
Vỡ oà ra theo tiếng nấc thời gian…..
….. Có một ngày, chân rẽ theo hướng khác
Nhật ký chung trắng xoá hết một chương
Giờ gặp lại, bước song song với bước
Chân với chân nối tiếp một con đường…..
Thiên đường cho em
Một thiên đường anh dành tặng cho em

Nơi vĩnh cửu hai tâm hồn hoà nhập
Chốn thiêng liêng con tim cùng nhịp đập
Một thiên đường anh dành tặng cho em!
Ở nơi ấy hoa đẹp cả trong đêm
Ngàn màu sắc lung linh và huyền ảo
Vạn ong bướm say hương mật chao đảo
Thảm cỏ êm, mượt đến tận chân trời
Ở nơi ấy trăng đẹp nhất trên đời
Đổ bao ánh mát lành cho rộng khắp
Triệu đốm sao mà hai ta bắt gặp
Khi thả mình cùng hướng mắt lên cao
Ở nơi ấy có con thác cuộn trào
Mang bất tận tình yêu anh mãnh liệt
Tiếng nước rơi ào ào em có biết?
Như tình anh rơi vô hạn hồn em …
Ở nơi ấy ta trôi trong êm đềm
Đôi cánh tay bám vào lưng rất chặt
Quyện vào nhau ngập ánh tình đôi mắt
Đến đam mê cảm giác chạm đôi môi
Đôi trái tim rung lên nhịp từng hồi
Còn vương vấn chút ngây thơ e thẹn
Và cùng nhau đắm say tình trọn vẹn
Phút vĩnh hằn ngây ngất đôi tình nhân.
Ở nơi ấy không còn những bâng khuâng
Thay vào đó là vô vàn hạnh phúc
Một thiên đường ở giữa nơi trần tục
Chỉ vậy thôi anh dành tặng cho em….
Dù chưa một lần gặp bác
Người đã vĩnh biệt chúng ta
Khi quê hương còn chia cắt
Nỗi nhớ Bác Hồ diết da
Bốn tuổi (2) – miền
Đất nước chung một bóng cờ
Việt
Vươn vai lớn mạnh từng giờ
Ngày đại thắng – như có Bác
Vui cùng đất nước, non sông
Ghi nhớ lời dạy của Bác
Chăm lo, giáo dục nhi đồng
Lứa tuổi nhi đồng ngày ấy
Lớn lên cùng với hòa bình
Lòng yêu quê hương biết mấy
Càng nhớ Bác Hồ Chí Minh
Dù chưa một lần gặp Bác
Nhưng lòng tràn ngập niềm tin
Bóng ai cất cao tiếng hát
“Hồ Chí Minh! Hồ Chí Minh!”
Cao Xuân Quang
(1): Lời bài hát “Dấu chân phía trước”
(2): Tác giả sinh năm 1971 nên năm 1975 là 4 tuổi.
Ba

Để ẵm bồng và cõng con trên lưng
Để đỡ con mỗi khi con vấp ngã
Khẽ mỉm cuời khi nghe con nghọng nghịu ê a
Khi lớn lên con vẫn thấy ba bên cạnh
Để chở đến trường mỗi lúc sáng tinh sương
Để lo lắng mỗi lần con về muộn
Và hạnh phúc khi nhìn con lớn khôn.
Và khi lớn khôn con đã thấy
Tóc ba bây giờ đã ngã màu sương
Nếp nhăn thì cứ nhiều lên
Để cho con không thể nào đếm hết
Đôi tay ba ngày cứ cộm lên
Vết chai sần đuợc tháng năm bồi đắp
Bởi một đời tần tảo- bởi vì con
Con vô tâm cứ nhận lấy hết
Tất cả những điều ba đã dành cho con
Đôi lúc còn giận hờn - ngang nguợc
Vì những lời khuyên răn, la mắng của ba
Những điều ấy- có lẽ lớn lên con mới hiểu
Điều xuất phát từ tình yêu
Của người ba dành cho đứa con gái nhỏ
Nhưng ba ơi có một điều con không thể nói ra
Có một điều tim con luôn ấp ủ
Hãy bên con suốt đời ba nhé
Cảm ơn thật nhiều ba kính yêu ơi.
Huỳnh Thị Thùy Dung
Rồi một đêm

Tiếng chuông đồng hồ đã gõ nhịp,
Ánh đèn chợt tắt,
Màn không gian hư ảo bao trùm khắp nơi nơi .
Đêm khuya,
Bầy đàn muỗi tập trận,
Thì thào đây đó,
Đi tìm thức ăn.
Khí trời oi ả,
Bức đổ mồ hôi,
Mong chờ một cơn gió ,
Mong chờ cái giá lạnh của đêm khuya .
Tiếng muỗi vo ve,
Tiếng đập tay chan chát ,
Tiếng quạt giấy lạch xạch ,
Vẽ nên khúc nhạc êm đềm vang lên trong đêm tối .
Rồi cái nóng cũng dịu bớt đi,
Tôi chìm vào giấc ngủ,
Một giấc ngủ êm đềm,
Và cơn mơ chợt đến !
Văn Hậu
(được thực hiện bởi nhóm STSV)
Thao trường ngày mưa

Trưa nay không chút nắng ,
Mây đen che khắp cả vùng trời ,
Rồi giây phút ấy ,
Thao trường bắt đầu đón một cơn mưa .
Mưa rơi xối xả ,
Dòng nước trôi nhanh ,
Cuốn theo cát bụi ,
Của những ngày nắng chói chang .
Từng cơn gió rít mạnh ,
Mang theo mưa dạo khắp con đường ,
Mưa rì rào bên cửa sổ ,
Gió lạnh … từng hồi .
Lá bàng tung bay trong mưa ,
Như reo hò khắp lối ,
Như tìm thấy một nguồn sống mới ,
Sau những ngày ủ rũ, mệt nhoài .
Rồi cơn mưa đi qua ,
Khí trời thêm mát mẻ ,
Cả không gian tràn ngập một sắc vàng dịu nhẹ ,
Thao trường một ngày chợt mưa !
Văn Hậu (STSV)
Thoại

Đừng hỏi Anh tại sao lại viết thơ tình ?
Vì Anh chỉ nhặt cảm xúc đem vào câu chữ thôi.
Vì Anh sợ để lâu rồi tình cảm sẽ phai phôi
Trái tim rồi sẽ hóa giá lạnh.
Đừng hỏi Em là ai trong thơ Anh.
Vì Anh cũng không biết tìm Em nơi chốn nào
Có chăng Anh chỉ biết Em tựa những vì sao.
Cho cõi lòng Anh một chút sáng.
Đừng hỏi Anh, sao không đi tìm Em thử.
Vì Anh không muốn tìm thấy Em bây giờ đâu
Vì Anh biết tình yêu của Anh chưa đủ sâu
Để có thể giữ Em lại mãi mãi.
Đừng hỏi Anh tình yêu trong thơ Anh liệu có thật
Vì có mấy người đã hiểu hết tình yêu
Anh chỉ biết viết thật nhiều thật nhiều
Mong có thể cho mình một phần trăm lời giải.
Đừng nghĩ là Anh đang sợ hãi
Nên giải bày trong thơ toàn nỗi hoang mang
Có thể vì Anh còn giấu vô vàn
Những câu chữ không nên lời mà con tim muốn nói...
“Sao thơ tình lại buồn vậy Anh?” một ngày nào đó, Em sẽ hỏi
Anh sẽ trả lời rằng “Vì Anh chỉ từng buồn trong tình yêu”
Nhưng nếu một ngày nào đó, Em bên Anh rồi thì nỗi buồn đã ra đi thật nhiều
Và Anh sẽ tập viết thơ tình có nụ cười đẹp nhất.
Tics
Nắng tháng giêng

Gửi nắng tháng giêng,
Hanh hao vàng bên ngưỡng cửa giao mùa
Mở lời chào khi mùa đông còn đang tiếc nuối
Hỡi nắng phải chăng nguồn nhựa sống?
Để lộc chồi lên, mai đào nở hoa
Cửa thời gian mở rộng cho nắng qua
Chiếu lung linh màu tương lai rạng rỡ.
Gửi những người bạn của ta,
Nắng tháng giêng ấm áp nồng nàn
Chiếu trong tim bạn tuổi xuân phơi phới
Gửi Việt
Có nắng về ngợp trời xuân vinh quang.
BAMD.
Mừng chiến thắng.

Đêm nay thành phố như không ngủ
Trải khắp con đường cổ động viên.
Lá cờ không gió mà gợn sóng
Đỏ thắm lên nào tan bóng đêm.
Nghe tiếng reo hò ôi sứơng quá
"Việt
Đâu còn hạnh phúc hơn thế nữa
Tôi yêu lắm rồi Đội bóng ơi.
Được thực hiện bởi STSV – sangtacsv.com
Giấc mơ ngọt ngào

Tình yêu, nhất định là điều ngọt ngào nhất, dù là trong giấc mơ.
Cho giấc mơ ... Ngày 24 Tháng 12 Năm 2008
Sáng nay Anh tỉnh dậy và biết rằng đó là một giấc mơ
Một giấc mơ mà bấy lâu Anh vẫn mong chờ
Cho cuộc đời điều ngọt ngào nhất.
Anh biết Em là một điều không có thật.
Nhưng ta đã yêu mà không cần hiểu về nhau.
Có thể điều ấy khó chấp nhận trong cuộc đời quá chật.
Nên giấc mơ rất đỗi ngọt ngào.
Anh đã yêu Em đơn giản như thế
Không phải âu lo tại sao và không thể
Chỉ vì bên Em Anh có một điều
Chỉ vì đó chính là yêu.
Anh cầm lấy tay Em và siết thật chặt
Lúc ấy Anh đã hiểu được hạnh phúc chỉ giản dị như thế thôi
Hạnh phúc chỉ là bên Anh đã có Em rồi
Hạnh phúc chỉ là Anh đã yêu Em tựa từ bao giờ đã thế!
Những giây phút đó ngắn lắm Em ạ!
Anh tỉnh dậy và biết Em chỉ là một giấc mơ
Những giây phút ngọt ngào đến tận bây giờ
Anh tỉnh dậy và ngỡ rằng cơn mộng chưa dứt.
Dẫu Anh sống trong một cuộc đời có quá chật
Dẫu giấc mơ chỉ là giấc mơ thôi
Dẫu giấc mơ rồi sẽ phai phôi
Nhưng cảm xúc yêu ấy sẽ không bao giờ mất.
Dẫu Em không có thật,
Anh cũng đã yêu Em.
Tics.
Em gái làng bên
Dễ thương hết mực dịu hiền lại ngoan
Rồi còn có tính đảm đang
Khiến lòng anh thấy bàng hoàng muốn thăm
Một ngày sáng sủa trăng rằm
Chẳng sợ ma cỏ xăm xăm một mình
Bởi anh rất mực chân tình
Trước sau như một muốn nhìn thấy em
Đến nơi anh đứng trước thềm
Băn khoăn chưa biết hỏi xem thế nào
Bỗng nghe có tiếng ồn ào
Rồi tiếng la khóc xôn xao trong nhà
Lại thêm có tiếng vọng ra
“ Cái đồ quỷ sứ học không ra gì!”
Binh binh bốp chát một thì
Cũng chưa dám chắc chỉ nghi trong lòng
Chợt nghe có tiếng má hồng
“ Đứa nào đứng đó nhìn trông cái gì?
Hay là muốn cốc cái chi
Chuyện nhà tao có cái gì phải xem
Em tao nó dốt như nem
Tao thương tao dạy lạ lùng lắm chi?”
Chao ôi vỡ mộng tức thì
Đích thị là nhỏ còn gì nghĩ suy
Hoảng hồn tôi chạy như phi
Bao nhiêu mơ mộng bay đi cái vèo.
Mộng Trinh (st)
Gởi nắng cho hoa dã quỳ

Ánh nắng không thể cho tôi biết được khi nào cơn mưa tới….
Cơn mưa không thể cho tôi biết khi nào gió thổi…
Gió không thể cho tôi biết khi nào đông sang…
Đông không thể cho tôi biết khi nào nắng ấm trở lại….
Và bạn chính là người đặc biệt đó, người duy nhất cho tôi biết mùa đông đã đến.
Mùa đông lạnh không?
Lạnh chứ…
Phải làm sao cho hết lạnh?
Nắm lấy tay tôi…Nó nóng quá…thêm chút lạnh cho ấm nhé…
Ừ chúng ta cùng làm cho nó ấm nào…(đan xen)
Lạnh chứ…
Phải làm sao cho hết lạnh?
Hãy mặc áo ấm vào và nhắn tin cho tôi này…
Ừ chúng ta cùng nhắn tin cho đỡ nhớ nè….
Chia một ít nắng ấm nhé…
Ừ! hoa dã quỳ đã nở rồi…
Đẹp lắm…có nắng càng rực rỡ hơn…
Không thể được

Trời và đất khi nào được gần nhau
Cho trời được nghỉ ngơi trong đôi tay đất mềm mại
Cho đất tan chảy hóa cát bụi bay về phía bầu trời
Nhưng đất biết trời luôn cao vời vợi
Sẽ càng xa nếu đất cố nâng mình
Nên vì thế đất mãi mãi chôn mình
Đứng nơi đây nhìn về trời cao rộng
Và mong ước trời gieo mưa sự sống
Tưới lòng đất khô cằn chờ ngày được hồi sinh.
Thùy Trang
Lớp 46 – K33
Tiễn bạn

Tôi muốn trốn
Sao chân chẳng cất bước
Tôi muốn ôm
Sao tay chẳng nâng niu
Muốn tạm biệt
Sao môi run chẳng nói
Sao chẳng buông những tiếng của thương yêu
Níu chặt tay ?
Rồi người vẫn xa khuất
Rồi cũng đi, đến tận phía trời xa
Khóc làm gì
Cánh chim trời chẳng mỏi ?
Nhớ làm gì
Đâu ranh giới phân ly ?
Có khóc được
Lúc con tim ứa lệ ?
Chẳng nhớ ư ?
Tâm trí khác hình dung
Chỉ biết nhìn ...
Chỉ còn trông về một phía xa xăm
Chỉ còn thấy lờ mờ vệt trắng nhỏ
Chỉ còn lại bóng đêm buồn hiu quạnh
Chỉ còn đây, một chiếc bóng cô đơn ...
G_B FF
“Được thực hiện bởi stsv- www.sangtacsv.com”