Chợt một ngày mùa hạ ,
Con nhớ về ngày xưa ,
Trong vòng tay của mẹ ,
Con lớn lên từng hồi .
Có những đêm nóng bức ,
Mẹ vẫn ngồi bên con , Mang từng cơn gió nhẹ ,
Mang giấc ngủ yên bình .
Nhớ những ngày mùa thu ,
Cha vác cuốc ra đồng ,
Khi trời chưa hửng nắng ,
Khi sương còn ướt vai .
Mồ hôi lăn trên má ,
Nhìn con , cha bảo rằng :
Sống vui vẻ , nhé con !
Rồi khi mùa đông đến ,
Bên bếp lửa quây quần ,
Bàn tay cha hơ lửa ,
Khẽ áp vào má con .
Mẹ âu yếm ân cần ,
Ôm hai đứa con nhỏ ,
Ấm áp vòng tay mẹ ,
Tình thương … vô bến bờ .
Mùa xuân bên ô cửa ,
Anh dắt em ra vườn ,
Đón những tia nắng mai ,
Đón mùa xuân đang đến .
Hai đứa trẻ ngây thơ ,
Từng bước vào cuộc sống ,
Cha mẹ không an lòng ,
Dõi theo từng bước đi .
Nhớ về gia đình tôi ,
Nhớ bóng dáng của mẹ ,
Nhớ hình ảnh của cha ,
Nhớ nụ cười của anh .
Nhớ một thời ấu thơ ,
Làm sao mà quên được ,
Khi đã khắc vào tim ,
Chỉ hai tiếng “gia đình”.
Văn Hậu
(Bài thơ là những cảm xúc nhân ngày gia đình Việt Nam 15/5)
0 comments to "Gia đình"