Ánh nắng không thể cho tôi biết được khi nào cơn mưa tới….
Cơn mưa không thể cho tôi biết khi nào gió thổi…
Gió không thể cho tôi biết khi nào đông sang…
Đông không thể cho tôi biết khi nào nắng ấm trở lại….
Và bạn chính là người đặc biệt đó, người duy nhất cho tôi biết mùa đông đã đến.
Mùa đông lạnh không?
Lạnh chứ…
Phải làm sao cho hết lạnh?
Nắm lấy tay tôi…Nó nóng quá…thêm chút lạnh cho ấm nhé…
Ừ chúng ta cùng làm cho nó ấm nào…(đan xen)
Lạnh chứ…
Phải làm sao cho hết lạnh?
Hãy mặc áo ấm vào và nhắn tin cho tôi này…
Ừ chúng ta cùng nhắn tin cho đỡ nhớ nè….
Chia một ít nắng ấm nhé…
Ừ! hoa dã quỳ đã nở rồi…
Đẹp lắm…có nắng càng rực rỡ hơn…
thơ đây hả ? chẳng có vần gì hết
bây giờ ng ta thik làm thơ tự do nhỉ..
làm sao để phan biệt đc thơ tự do với những dòng vu vơ, đứt đoạn của kẻ không có khả năng viết văn xuôi ??