Breaking News

Tran Chi Thien Tran Chi Thien

Home , , � Blog cảm xúc: Viết tặng bố kính yêu

Blog cảm xúc: Viết tặng bố kính yêu

Tôi có một người bạn, tuy chưa từng gọi tôi là bạn nhưng sẽ mãi mãi được tôi xem như người bạn đáng kính trọng nhất trong cuộc đời.

Đó là bố tôi.
Bố tôi là một tài xế- làm công ăn lương bình thường như bao người khác. Khi còn nhỏ, tôi được chứng kiến đám bạn học cùng lớp, có bố là quan chức, giám đốc, trưởng phòng, được mặc đẹp, đưa đón bằng xe đẹp, được thầy cô ưu ái đặc biệt và chẳng bao giờ thấy bọn nó bị đánh đòn. Còn tôi, quanh năm chỉ có hai bộ đồng phục cũ, tôi hay đi bộ đi học và thỉnh thoảng rất vui khi được bố chạy chiếc xe coaster hai lăm chỗ ngang trường học, tuýt còi, tôi sẽ chào bố, nhảy lên xe, và giống như một vị khách đặc biệt trên chuyến xe thần kì, tôi sẽ được thêm một cây kem, que kẹo và dạo quanh thị trấn nhỏ. Tuổi thơ của tôi tràn ngập trong niềm vui của gia đình như vậy, tuy không giàu có, nhưng bố luôn muốn đảm bảo cho tôi không thua bè kém bạn. Thời đó tôi còn là một đứa con nít. Bây giờ lớn lên rồi, tôi thấy điều đó chẳng còn quan trọng nữa.
Bố không hẳn là một người bố tuyệt vời nhất. Khi tôi bốn, hay năm tuổi gì đó, trong một lần bố cãi nhau với mẹ, đang nóng giận, tôi đi học về, như mọi hôm, sà vào lòng bố, và đòi bố mua cho que kẹo. Bố vì bực bội, tôi lại lải nhải theo, nên ông đã bực quá và tát tôi một cái vào má..Và, đó là lần đầu tiên, cũng là lần duy nhất trong đời bố đánh tôi. Tôi biết bố rất hối hận. cũng có lẽ vì vậy mà từ đó trở về sau, bố luôn ưu tiên cho tôi nhất trong ba chị em, luôn cho tôi thêm tiền quà vặt, mua hai phần kem cho tôi ăn, thỉnh thoảng bố đi xa về lại có quà, và giờ đây cũng vậy, bố luôn làm đồ ăn ngon cho tôi mỗi khi về quê, thứ ba nào tôi cũng có một tờ Sinh Viên khi đi chạy bộ về. Tôi thích đi xa cùng với bố, mẹ và chị gái. Khi những công nhân viên trong công ty bố được đi du lịch ngắn ngày, bố luôn dành suất cho tôi, mẹ và chị. Có khi là Đà Lạt. Khi lại là Vũng Tàu. Cũng vì khi còn nhỏ đã đi quá nhiều như vậy, nên bây giờ tôi không muốn quay lại, sợ khung cảnh bây giờ sẽ làm hao mòn mất cái ký ức quý giá của thời xưa.
Bố là một người đàn ông nhạy cảm. Khi làm việc, bố nghiêm túc. Chưa hề thấy bố vì bệnh hay mệt mỏi mà chưa hoàn thành công việc. Tôi rất thương bố, khi bố chạy ra Hà Nội suốt đêm không ngủ, hay khi bố một hôm trời mưa đã chạy đi mua thuốc khi tôi bị đau, cũng là khi bố đi nông trường chở công nhân đi cạo ở rừng cao su, võng mắc cây, ăn cơm lồng cùng những người công nhân cực khổ. Cũng thương khi bố phàn nàn về mấy ông bà sếp gàn dở, tôi biết bố chỉ hay giữ một mình trong lòng, tuy bố cũng rất nóng tính. Chị em tôi luôn sợ bố. Nhưng kể từ ngày sinh nhật bố hai năm trước thì tôi không thấy sợ ông nữa. Ngày đó, tôi đã tự làm một tấm thiệp và mua món quà nhỏ, ghi chữ “Chúc mừng sinh nhật bố”. Không có bánh kem, không có tiệc, chỉ có mấy mẹ con cùng một mâm cơm nhỏ, thế mà tôi thấy bố nghẹn ngào, và lặng đi, vì xúc động. Những ông bố lúc nào cũng rất yếu đuối. Sau đó, bố tặng tôi một cây guitar làm quà sinh nhật. Tôi rất thích nó, và luôn mang theo, dù chẳng biết chơi. Bố luôn hiểu tôi thích cái gì. Chẳng hạn như tôi vẫn hay nói tôi thích làm nhà báo. Nói với bố, thuở còn mười ba mười bốn. Bố cười, bảo tôi mà làm nghề đó chắc chắn sẽ rất hợp. Nhưng rồi tôi lại thi vào kinh tế. Không biết bố có thất vọng không, chỉ biết mỗi khi có đợt thi cử, bố lại nhắc nhở phải ăn uống đầy đủ, cố gắng học cho thật tốt, để có tấm bằng, và tìm được một việc làm tốt. Tôi biết trong thâm tâm của một ông bố, tôi giỏi ở tất cả các lĩnh vực, và tôi có thể làm được dù chuyện đó khó khăn thế nào. Chỉ cần cố gắng, tôi có thể làm được.

Giờ đây, tôi đã là sinh viên, tôi sẽ ra trường, sẽ có việc làm, sẽ có gia đình. Tôi hay đùa sau này, nhất định sẽ tìm một người đàn ông giống hệt bố, dù không hoàn hảo. Người ta thường bảo nhau, rằng “con gái là con người ta”. Tôi không thích câu này, vì nó không hoàn toàn đúng. Tôi biết dù tôi đi đâu, làm gì, thì tôi vẫn luôn là con gái ngoan của bố. Và bố cũng luôn là “Big father” của tôi. Mãi mãi là như vậy.

Lilly (Ekip Săn tin)  
Đuợc thực hiện bởi STSV- www.sangtacsv.com

0 comments to "Blog cảm xúc: Viết tặng bố kính yêu"

Leave a comment