Breaking News

Tran Chi Thien Tran Chi Thien

Home , , � Mùa hè xanh- Đi để hiểu cuộc sống đồng bào mình

Mùa hè xanh- Đi để hiểu cuộc sống đồng bào mình

“Chị chải tóc cho em nha bé!”

Đáp lại lời chào mời thân mật của tôi là cái nhìn đầy lãnh cảm của cô bé người Stiêng nhỏ tuổi. Nhưng cô bé vẫn đứng yên cho tôi chậm chạp đưa những đường lược đều đều trên mái tóc rối bù vừa được mấy anh chị mùa hè xanh gội.

Cô bé nhỏ nhắn có đôi mắt to tròn cùng hàng mi dài, cong vút và đen lấp lánh. Màu da ngăm rám nắng cùng mái tóc xù bồng bềnh của bé làm khuôn mặt bầu bĩnh của bé trở nên thật đáng yêu.  Ánh mắt của bé...có cái gì đó thật khác, thật xa xăm, bình lặng...giống như cuộc sống con người nơi này vậy.

Con đường dẫn vào buôn BuKroi nép lặng dưới những tán cây cao su xanh ngan ngát. Con đường đất nhỏ bé, đầy bụi và những mái nhà gỗ thưa thớt, vắng người phần nào làm cuộc sống những con người nơi đây trở nên khép nép và tách biệt hơn. Nhịp sống nơi đây dường như trầm lặng giữa cái dạt dào dòng chảy của sự phát triển mới. Và những đứa trẻ ở đây cũng thế, chân chất, rụt rè...lặng thầm trong một nỗi niềm riêng.

Cô bé vẫn nhẫn nại đứng chờ tôi chải tóc, có lúc tôi mạnh tay quá, mái tóc rối bù lâu lắm chưa được chải giẫy mình làm cô bé đau điếng, nhưng em không nói gì. Tôi phát hiện trên đầu em có rất nhiều chấy, con lớn con nhỏ bám đầy trên những sợi tóc thô cứng của em. Tôi nhảy lùi lại- theo bản năng, cô bé ngoảnh đầu lại nhìn tôi, đôi mắt đọng một nỗi buồn mênh mang...

Tự nhiên tôi thấy xấu hổ quá, tôi lặng lẽ vuốt nhẹ mái tóc em. Nhẹ nhàng nói em lời xin lỗi. Lại hí hoáy mò mẫm từng mớ tóc của em tìm chấy. Một con, hai con, ba con...nhiều quá,  tôi không thể đếm nổi. Tôi đưa từng con một cho em xem, bất chợt em nhìn tôi mỉm cười. Tôi cười lại với em như hai đứa trẻ tìm thấy trong nhau sự đồng cảm. Nhìn mớ tóc đầy chấy của em, tôi thấy nao lòng....

Ngày xưa, trạc tuổi em, tôi cũng từng có rất nhiều chấy, chấy bò rần rật cả cái đầu, một thời làm tôi không lớn nổi...Nhưng ngày ấy của tôi rất khác, tôi sống xa gia đình, xa cha mẹ, tôi ở với bà, ngày ấy của tôi cuộc sống còn thiếu thốn và hoang sơ lắm. Ngày ấy cũng còn chưa biết điện có từ đâu, đường nhựa, ô tô còn là một thứ gì đó xa xỉ để nhìn thấy.

Còn thế hệ ngày nay, thời của em đã khác thời của tôi nhiều lắm. Nhà em cũng có một chiếc xe máy để đi, có một mái nhà rạng ngời dưới những chiếc đèn neon sáng chói. Con đường ra xã cũng trải nhựa thẳng lựng...Mọi thứ...hiện đại đến thế, vậy mà những đứa trẻ ở đây sao vẫn lấm lem?
Ngày hôm nay, ngày mai, và cả 22 ngày chiến dịch, tôi có thể chăm chỉ bắt và gội đầu để em hết chấy. Nhưng ngày mai, ngày mai nữa, khi chúng tôi đi rồi, các em có lại quay về với nếp sống cũ xưa?

Có nhiều thứ ở đây, khó khăn ở đây tôi không thể nào mường tượng nổi. Có những gian khó đang nép mình bên cạnh cuộc sống hiện đại của chúng ta mà chúng ta có thể chung tay cùng chia sẻ. Thử thách sẽ làm cho con người trưởng thành hơn. Tôi cảm thấy hãnh diện cùng những dự định cho chặng đường chiến dịch còn lại.  Giữa những nhuốc nhem, rut rè trước sự kì thi với người đồng bào của những đứa trẻ ngây thơ, tôi cảm thấy mình hiểu cuộc đời hơn, cảm thấy chiến dịch này, cuộc sống này càng thêm ý nghĩa.

Mai cô qua bảo mẹ mua dầu gội trị chấy và giúp mẹ bắt chấy cho con nha”
Cô bé mỉm cười: “Cô nhớ qua nha cô, con tên Nhung, cô nhớ nhe”
Nguyễn Thị Hương Giang
Chiến sĩ thông tin

Trở thành friend của chúng tôi trên Facebook http://www.facebook.com/sangtacsv

0 comments to "Mùa hè xanh- Đi để hiểu cuộc sống đồng bào mình"

Leave a comment