NHẬT KÝ NGƯỜI LÍNH
… những lần nổi hứng vu vơ bất chợt…
… những nhiệt huyết của tuổi trẻ…
… những nghịch ngợm thời sinh viên…
… những tiếng cười, những trò hò hét…
… cả những phút lãng mạn bên bờ hồ…
Làm nên những ngày tháng không thể quên, chúng tôi là chiến sĩ, chúng tôi là sinh viên Kinh tế!
Ngày… tháng… năm…
Vậy là mình đã được khoác màu áo xanh, được đi đều trong hàng quân ngũ, được cùng ăn, cùng ở, cùng bày trò, được yêu đồng đội bằng trái tim người lính…
Tháng 3, sinh viên Kinh tế lên đường nhập ngũ.
Ngày… tháng… năm…
Buổi sáng ở khu quân sự bắt đầu bằng tiếng thầy trên loa.
“Một hai ba bốn”
“Reèen luyện thân thể”
Cách thầy gằn giọng ngồ ngộ làm đứa nào cũng vừa tập vừa ôm bụng cười.
“Chào buổi sáng” bằng tiếng cười và những tràng pháo tay rộn ràng.
Ngày… tháng… năm…
Một ánh mắt lơ đãng trong giờ học, một lần gục mặt xuống bàn bị thầy bắt, một đứa đứng lên ấp úng, đám còn lại xì xào xôn xao. Không quá 2 giây, một “hội đồng nhắc bài” được thành lập để bảo vệ đồng bọn. Cả lớp thở phào, đứa được cứu thoát hí hửng.
Thấy dễ thương quá chừng!
Ngày… tháng… năm…
“… Đời lính có cây đàn tâm tình”
Những buổi đồng đội anh em cùng quây quần đàn hát, mặt đường là sân khấu, sinh viên là ca sĩ kiêm nhạc công. Người chơi đàn đơ mặt vì chơi lỡ nhịp, không ai bận tâm, chỉ vỗ tay và hát vang cả một góc khu quân sự.
“Tiếng cười tiếng hát át tiếng loa”. Không ai thèm để ý tiếng thầy gọi trên loa “Đã đến giờ đi ngủ, đã đến giờ đi ngủ…”. Cứ muốn thời gian ngừng lại để không phải đứng dậy về phòng.
Ngày… tháng… năm…
Đêm nghe tiếng máy bay vù vù, tiếng ếch nhái kêu ran, và những đồng đội rì rầm trò chuyện.
Mặc “Xê trưởng” liên tục đập cửa “Ngủ đi”, nằm im giả vờ ngủ, chỉ chờ Xê trưởng đi xa là cả bọn lại bật dậy lập lại “hiện trường”. Một chiếc đèn học, giữa những mùng mền áo gối, và năm bảy đứa vây quanh lập “ổ bài bạc”. Phòng bên xúm xít kể chuyện ma, có lúc hứng lên rủ nhau hát rống…
Đồng đội xích lại gần nhau, nhờ những đêm không ngủ như thế!
Minh Đức - Ekip Săn Tin
0 comments to "Nhật ký người lính"