Breaking News

Tran Chi Thien Tran Chi Thien

Home , � Lắng đọng

Lắng đọng


"Càng tĩnh lặng, chúng ta càng lắng nghe được nhiều hơn"-Baba Ram Dass

Cuộc sống luôn chứa đựng cả niềm vui và nỗi buồn, biết bao sự kiện, biến cố và cả những điều rất bình dị luôn diễn ra, có lúc làm chúng ta ngập tràn niềm vui và hy vọng, có lúc lại nặng trĩu lo âu, thất vọng.

Nhưng cho dù cuộc sống có diễn ra như thế nào đi chăng nữa, thì bạn luôn nhận ra một điều:”Đằng sau tất cả nhựng gì đã và đang xảy ra đều ẩn chứa một ý nghĩa ào đó để chúng ta suy ngẫm, trải nghiệm và cảm nhận”. Những giọt nước mắt đâu chỉ là biểu hiện của sự khổ đau, mà đó có thể là niềm hạnh phúc, mừng vui! Đôi khi, trong những phút giây đau khổ tuyệt vọng, chúng ta mới phát hiện ra được những điều tốt đẹp và quý giá cho cuộc sống của mình.

Mỗi chúng ta ít nhiều đều đã và đang trải qua những khoảnh khắc ý nghĩa và giá trị của cuộc sống, nhưng có thể vì nhiều lý do khác nhau mà đôi khi chúng ta vô hình không nhận ra hoặc đã bỏ lỡ…

Chúng ta hãy trân trọng, cảm nhận và lưu giữ những ký ức tươi đẹp của mình trong từng giây từng phút. Bởi vì, những khoảnh khắc ấy giúp chúng ta cảm nhận sâu sắc hơn, hạnh phúc hơn với những gì mình đang sống. Đồng thời, đây cũng chính là sức mạnh xoa dịu tâm hồn mỗi khi chúng ta gặp đau khổ, phiên muộn và nâng đỡ chúng ta vượt lên những phút yếu đuối, những suy nghĩ nhỏ nhen, tầm thường.

Và riêng tôi, cũng đã có thời gian thật tươi đẹp dưới mái trường cấp 3-tình cảm tuổi học trò. Tôi và hắn quen nhau khi học chung năm lớp 10. Đến năm lớp 11, tôi được chuyển sang lớp chuyên học. Tuy rất hãnh diện về điều đó nhưng trong lòng tôi cảm thấy buồn buồn khi không học chung với hắn nữa. Song, chúng tôi vẫn giữ liên lạc với nhau, thường xuyên động viên nhau cùng cố gắng học tạp thật tốt. Vào những buổi chiều thứ 3, 4, chúng tôi ngồi trên băng ghế đá kể cho nhau nghe những chuyện vui, buồn, những chia sẻ trong cuộc sống đầy hối hả này. Người ta thường bảo rằng, đi học mà quen nhau chỉ được cái học hành sa sút. Nhưng tôi và hắn lại khác, chúng tôi luôn đạt thành tích hoc sinh giỏi. Vâng, tôi đã rất hạnh phúc.

Sang năm học cuối cấp, chúng tôi có rất ít thời gian gặp nhau, mỗi đứa lo việc học của mình. Hơn nữa, tôi không biết quý trọng những giây phút ngắn ngủi khi gặp nhau trò chuyện.Mỗi lân vô tình thấy nhau trong trường tôi rất vui nhưng lại giả bộ không thấy rồi làm lo, “mặt lạnh như tiền”. Từ từ, chúng tôi càng xa dần rồi tự nhiên đứt liên lạc với nhau suốt mấy tháng trời thi cử. Tôi tiếc nuối, tôi nhớ những kỉ niệm đẹp rất đỗi hồn nhiên, trong sang của chúng tôi: hắn chở tôi trên chiếc xe dưới trời mưa lất phất, những món quà tự tay hắn làm,…đẹp, đẹp lắm. Tôi nhớ….

Tôi tự biết rằng đã không thể trở lại, những kỉ niệm ấy tôi sẽ cất sâu trong trái tim mình gợi tôi 1 thời áo trắng đến trường với mối tình tuổi hoc trò tuyệt vời của tôi….

Nguyễn Ái Minh Phương

Sinh viên lớp 2 K35

5 comments to "Lắng đọng"

  1. Anonymous says:

    ...đây là 1 bài viết rất chân thực với 1 tâm trạng: "nhớ". Thời gian sẽ trôi nhanh! mọi thứ sẽ sớm thay đổi, chỉ có "kỉ niệm" là mãi vĩnh hằng!

  2. Gacdem says:

    chia sẻ cùng you! Như mở đầu của bài viết, hãy để mọi thứ như đúng những gì nó đã diễn ra...và xem đó là những kỷ niệm ngọt ngào.

  3. Một thời để nhớ....

  4. NLHĐ says:

    kỉ niệm này sẽ theo bạn,và sẽ có lúc nó sửa ấm lại tâm hồn trong những phút cô đơn.Hãy nhìn về tương lai và mỉm cười với cuộc sống bạn nhé

  5. Anonymous says:

    Bạn đang yêu!! Người ấy của bạn đang giận bạn!!! Bạn có thắc mắc về tình yêu. Bạn đang có tâm sự về công việc, học tập, nghề nghiệp, con cái, sức khỏe…Hãy gọi số: 1900 599 953 để được tư vấn . 1900 599 953 chúng tôi luôn lắng nghe tâm sự của bạn.

Leave a comment