Breaking News

Tran Chi Thien Tran Chi Thien

Home , , � Lần đầu! Viết cho anh

Lần đầu! Viết cho anh

Anh à, đã được mười sáu ngày rồi kể từ lúc anh ra đi. Mỗi ngày trôi qua đối với em dài đằng đẵng. Em luôn chờ, luôn đợi và nhớ anh thật nhiều!

Đã nói là em sẽ cố gắng không nhớ gì đến anh cả nhưng làm sao em có thể khi xung quanh em tất cả những ký ức về anh luôn hiện hữu. Cuộc sống tuy có bận rộn nhưng em vẫn không quên những khoảng lặng để nghĩ về anh. Không biết rằng ở nơi ấy anh có nhớ đến em không? Muốn lắm được một lần gọi điện cho anh, muốn lắm được cùng trò chuyện với anh nhưng không thể. Em ghét lắm, ghét sự ngăn cách bởi địa lý, sự chênh lệch múi giờ...

Anh à, lo cho anh nhiều lắm. Anh cứ bảo rằng đã thích nghi nhưng thật sự thì anh đâu đã thích nghi. Thời tiết khá lạnh đúng không anh, hãy tự chăm sóc bản thân mình, đừng để ngã bệnh và cũng đừng làm việc quá sức anh nhé! Em biết anh cảm thấy rất cô đơn, rất trống trải khi phải xa người thân gia đình, bè bạn. Em cũng biết rằng anh cảm thấy rất buồn rất nản bởi sự thay đổi quá đột ngột về môi trường sống, môi trường học tập bên ấy mặc dù trước đó anh đã chuẩn bị cho mình một tâm lý khá vững chãi để đối diện với tất cả. Thế nhưng em luôn tin là anh có thể vượt qua được, đúng không anh?

Dạo này trời có mưa nhiều hơn, mưa thật buồn anh ạ, có những cơn mưa bất chợt vu vơ đến, cũng có những cơn mưa kéo dài dăng dẳng anh ơi! Bất chợt trong em những ký ức về anh lại hiện về. Em nhớ những lúc giải lao khẽ nhìn sang phía cuối lớp tìm kiếm một bóng hình quen thuộc, em nhớ buổi thuyết trình mồ hôi lấm tấm nơi trán anh, nhớ buổi du lịch biển, nhớ những ngày học thêm cùng anh, nhớ cả những lần lang thang ở ký túc xá đợi anh, đợi nhưng không hẹn, lúc ấy em ngốc lắm đúng không anh?!

Nhanh thật, mới đó mà đã hai năm rồi, chúng ta giờ đây đã là những sinh viên năm hai rồi. Hai mươi tuổi - cánh cửa tương lai đang dần dần hé mở và cũng chính thời khắc này khép lại một thời ngây thơ vụng dại, một thời mộng mơ với những rung cảm đầu đời.

Em không biết là mình đã thích anh từ lúc nào?

Em không biết đó có phải là tình yêu thật sự không hay chỉ là sự “rung cảm nhất thời” của tuổi mới lớn?

Nhưng có một điều mà em biết rất rõ là “em đang rất nhớ anh”, nhớ thật nhiều…
Sadeyes

2 comments to "Lần đầu! Viết cho anh"

  1. Anonymous says:

    Mot cam gia,mot noi nho nhung,mot chut hi vong...ban co tam trang nhu toi hien nay.TOi hieu duoc va biet duoc ban dang nghi gi. MOi thu tren doi nay deu comenh cua no,ban va nguoi ay co duyen, chac han se co ngay gaplai nhau. Toi da tung nhung nho, va biet rang, noi nhocung la mot dong luc de minh song tot hon....

  2. Anonymous says:

    mình giờ cũng đang trong hoàn cảnh giống bạn, ngày nào cũng nhớ nhung, ngày nào cũng mong ngóng, chờ nick chat của anh bật sáng, chờ tin nhắn của anh. Mỗi lần nhận được lời động viên ấy mình lại có thêm động lực để cố gắng hơn, và cũng tự nhủ mình cần cố gắng vì mình biết anh ở đó còn cô đơn hơn mình,xa bạn bè, người thân, môi trường sống khác.Vì vậy bạn cần phải cố gắng lên vì chính bạn cũng là động lực để giúp người yêu được ấm lòng hơn nơi xứ người. Chúc bạn hạnh phúc!

Leave a comment