Em ước mình là loài hoa vô ưu
Để biết cách bình yên trong ngày… giông tố
Trút bỏ mọi sầu đau buồn khổ
Cùng những bon chen của cuộc sống xô bồ…
Em mong mình là loài hoa vô ưu
Nhưng âu lo thì bao giờ mới hết?!
Bởi em còn xót xa trước những phận đời… mỏi mệt
Sống… lết lê cho hết tháng ngày.
Em muốn mình là loài hoa vô ưu
Để thanh thản, ngắm hừng đông… gọi ngày
Để thân ái, tay nắm lấy bàn tay
Triệu bàn tay… xóa vạn nỗi buồn nhân thế.
Hôm nay trời lại mưa… dầm dề như thế
Lòng em có còn lất phất mưa bay
Mưa sẽ làm trong trẻo tâm hồn này
Đem an vui về cùng ngày mới.
Em chính là hoa vô ưu phơi phới
Hồn nhiên, thuần khiết và nguyên sơ
Là vô ưu… nhưng sẽ không hững hờ!
Trước những mảnh đời cần có người che chở.
Ôi vô ưu – từng chùm hoa đỏ cam rạng rỡ …
trong nắng mai…
Home � Cảm xúc , Góc nhìn SV � Hoa vô ưu
Hoa vô ưu
Posted by Unknown on 5:41 AM // 2 comments
Huỳnh Kiều Chinh
:)) a thích bài này lắm ^^ tks em [ A giấu tên ] hihi
bài này hay ghê đó e Chinh :)