Breaking News

Tran Chi Thien Tran Chi Thien

Home , � Có một ngày như thế!

Có một ngày như thế!



Ngày tựu trường báo hiệu một mùa hè kết thúc, một năm học mới bắt đầu.

Ngày tựu trường là một ngày mưa!

Sáng thức dậy, mưa còn đọng lại trên khung cửa sổ, từng giọt long lanh đón chào một ngày mới.

Sáng vội vã với những công việc vô cùng bình thường, đánh răng, rửa mặt, cũng vội vã thay đồ rồi vội vã nhét sách vở vào cặp, úi cha, hôm nay học môn gì ấy nhỉ, lại quên rồi. Cuộc sống quay trở về những giây phút bình thường nhất.

Vì hôm nay là ngày đầu tiên đến lớp, nghỉ hè một tháng không làm người ta thay đổi nhiều thứ, nhất là một con bé sinh viên năm ba như mình. Không hiểu sao, sáng nay, một cảm giác thật tuyệt cứ lâng lâng trong người mình, cảm giác như được quay về chốn cũ, một cái gì đó thật thân quen, thật gần gũi, ấm áp và cũng thật êm đềm.

Sáng nay đạp xe thật nhanh đến lớp, chuyển nhà mới rùi, qua tận quận 7 đạp xe cực thiệt, nhưng không sao, dưới cái lành lạnh của thu Sài gòn, trong chiếc áo trắng, quần jean đen, đôi giày bata mới tậu mình thấy mình đẹp…, hãnh diện. Nhớ ngày nào ngày tựu trường là ngày khai giảng, áo trắng quần xanh, bầu trời tháng chín ở quê mình thật vàng, thật ấm. Giờ đây, đã không còn ngày khai giảng, vào đại học,nhiều thứ thật khác, mới mẻ lắm, không còn những nghi thức ồn ào, rắc rối, vậy mà cũng có lúc nhớ những cái nghi lễ rườm rà mà mình từng ghét ấy.

Trường vẫn như cũ, đại khái cũng có một chút thay đổi, một vài thứ được xây mới, nhưng nhìn toàn cảnh bên ngoài thì trường vẫn giữ cái dáng vẻ ảm đạm, lặng lẽ thu mình một góc với những căn nhà cấp 4 như xưa. Và bác bảo vệ cũng thế, cũng chú giữ xe dễ thương, thoăn thoát bàn tay đưa cho mình chiếc vé, cau mày một cái, ừ thì cháu biết là phải nhanh lên.

Hôm nay, học phòng học mới, mỗi năm học một phòng,nhiều môn còn phải chạy qua phòng khác, cũng vui thiệt, nhờ thế mà được học hầu như tất cả các phòng ở B, cũng đáng gờm lắm chứ. Thế nhưng cái phòng 316 này thì hình như chưa học bao giờ, khá ngạc nhiên vì phòng hơi nhỏ so với gần 150 nhân mạng. Đến lớp, đầy nhóc người, ai cũng vẫy tay chào, miệng cười tươi tắn

“Tóc mới nha”

“Ái chà, cả áo mới nữa nè, nhìn xinh lên đó”

“Ừ, bạn cũng khác nè,da đen hơn phải không”

“Uhm, đi mùa hè xanh đó, vui kinh khủng à nha, mà quà quê đâu nè?”

Ngày tựu trường thường bắt đầu như thế!

Lúi húi với trái cây, bánh trái, mỗi thứ một vùng, nào cơ man: thanh long Bình Thuận, mè xững Huế, cu đơ Hà Tĩnh, rồi bánh tráng Tây Ninh, bánh tráng phồng sữa, kẹo dừa Bến Tre…Cũng như mỗi dịp về, đúng là tụi con nít, dễ thương kinh khủng, dặn tụi nó là năm nào cũng có quà cho cả bọn được tha hồ thưởng thức, đặc sản ba miền, gặp mọi người y chang như đi du lịch xuyên Việt. Có lẽ đó là một trong số những điều vui nhất của năm tháng đại học.

Mọi thứ khác nhiều lắm với ngày tựu trường năm học đầu tiên, trường lạ, lớp lạ. cả bạn bè cũng thật là lạ. Bước vào lớp, ngại ngùng bẽn lẽn, không nói, không cười, chọn cho mình một chỗ ngồi thật kín.

Là kỉ niệm, còn bây giờ thì khác.ngày tựu trường của một sinh viên năm 3 là một ngày hội, là ngày họp mặt của những đứa bạn thân, là ngày của tỉ tê, của tâm sự, là ngày chia sẻ, những miếng thanh long, tiếng nhai giòn tan của cu đơ, bánh tráng lẫn trong đó là tiếng cười của hạnh phúc. Những niềm hạnh phúc nhỏ nhoi trong cuộc đời.

Chẳng có tiếng trống báo hiệu giờ vào lớp. Như thông lệ, ái chà trông ai như ông thầy mình đó, ông bước vào lớp là tụi học trò thi nhau bước theo. Quen rồi mà, cứ y chang giờ đó mà vào lớp, đại học rồi, ai lại đánh trống vào lớp nữa bao giờ, ngộ nhỉ, tính ra thì tụi sinh viên như mình ý thức hơi bị kém, chực đợi thầy vào rồi mới vào thui chứ chẳng có được cái suy nghĩ là vào ngồi đợi thầy đâu. Mà tạm gác lại chuyện đó một bên đi, xem thầy mới của tụi mình nè, thầy dễ thương ghê lắm, lại khá dễ tính, dí dỏm nữa. Cả lớp rôm rả với những câu chuyện của thầy. Thầy pha trò,học sinh cười nghiêng ngả. Với mình, có thể nói đó là một buổi học thú vị, vui mà dễ nhớ,những gì đọng lại trong đầu còn khá nhiều, khác xa với cách dạy khô khan, buồn tẻ, buồn ngủ quá chừng luôn thôi.

Mọi thứ cứ ngỡ như một giấc mơ, giờ ra chơi lại tán gẫu với bạn bè, đó là cuộc sống của mình, là những tháng ngày đáng yêu đáng quí nhất.

Một năm học mới lại bắt đầu rồi. Thu Sài Gòn vẫn ào ào với những cơn mưa giông bất chợt. Buổi học đầu, mưa ào xối xả, nhưng đâu có nhiều người vắng học, lớp vẫn đông như thường. Bởi ngày đến lớp là ngày vui, hạnh phúc thường bắt đầu từ những điều giản dị như thế.

Học là quan trọng nhưng việc được hòa mình vào một tập thể vui vẻ như lớp mình quả là một điều không kém. Các bạn ơi,yêu các bạn nhiều nhiều nha, cùng cố gắng học tập thật tốt nhé.


Hương Giang - STSV

0 comments to "Có một ngày như thế!"

Leave a comment