… Sợ những khoảng lặng
Khi bỗng chốc thiếu đi tiếng cười của một ai đó
Khi niềm vui bỗng dưng không được trọn vẹn…
…Sợ những ngày mưa
Khi công việc còn đang dang dở
Khi đêm về không được gặp lũ trẻ nhỏ…
…Và sợ nhất ngày chia ly
Khi phải xa má, xa Tân Trạch – Tân Hưng
Khi phải tạm biệt những cô cậu học trò nhỏ của mình
Khi phải xa cuộc sống nơi trái tim 11 chiến sĩ hòa làm một
Khi phải chia tay màu áo xanh tình nguyện
Khi phải quay về cuộc sống hối hả thường ngày
Khi thấy giọt nước mắt của mọi người
Đó cũng là khi chính bản thân tôi không kìm nổi cảm xúc …
…Tôi thật sự sợ, sợ thời gian lặng lẽ trôi không đợi một ai, để lại biết bao nhiêu cảm xúc ngày ấy và nơi đây…
Nguyễn Thùy Liên
0 comments to "Tôi sợ"