Breaking News

Tran Chi Thien Tran Chi Thien

Home , , � Màu của suy tư

Màu của suy tư

Ấp Điện Ảnh, ngày 07/08/2009

Lại một mùa thi nữa đi qua
Ai ai cũng háo hức về nhà
Riêng một góc nhỏ sức lực trẻ
Sẵn sang cho một chuyến đi xa.

Gác lại nỗi nhớ nơi quê nhà
Gạt bao cuộc vui cùng bè bạn
Chúng tôi cùng chung màu áo xanh
Sôi sục lòng nhiệt thành tuổi trẻ.

Mang trong tim niềm tin mạnh mẽ
Chúng tôi về Bù Đốp, Lộc Ninh.
Một thời gian khó mà quang vinh
Góp một trang Đỏ - Vàng đất nước

Bao nhiêu năm vẫn một miền sơn cướcVắng bong người, chỉ toàn gió hoang vu
Ôi! Đất đỏ bạt ngàn cao su
Ôm lấy người xuôi màu hy vọng!

Về nơi đây bầu trời vắt trong
Sao mắt người xám màu lam lũ!
Tấm áo vá một đời nhàu cũ
Mái nhà tranh xiêu vẹo với gió mưa.

Thời hiện đại tôi lại ngỡ xa xưa
Nhà vách đất, lá đan, không ngói
Tường không vôi đen nghịt màu khói.
Điện đã về, sao đêm tối còn vây!

Phải rừng thiêng nước độc nơi đây
Người vẫn ở, quyết dựng xay đời sống.
Bám lấy đất nào phải đâu mơ mộng
Có sức người sỏi đá thành cơm thôi!

Mười chiến sĩ tình nguyện - chúng tôi
Đóng ấp này - Điện Ảnh thân thương quá!
Từ phương nào - chúng tôi - người xa lạ
Đã về đây ấm áp mái nhà chung.

Bao bà con đồng bào Tày, Nùng
Đón chúng tôi bằng tấm lòng rộng mở.
Dù đời sống còn lắm điều gian khổ
Mà nụ cười vẫn rạng rỡ trên môi.

Dẫu có là miền quê xa xôi
Tôi vẫn ấm tình người gần gũi.
Lọ lem cười những bữa cơm củi,
Mát lòng canh rau bí người cho.

Đời sống khó bữa đói, bữa không no,
Người gắng gượng vượt bão giông định mệnh
Nơi mình sinh ai có quyền lựa chọn?
Giọt nước mắt lặng rơi màu hờn tủi.

Vẫn còn đó bao kiếp người lầm lũi
Nheo mắt buồn từng nỗi đau da cam.
Nước kia chảy còn ngọn nguồn sông suối
Cơn đau này hỏi tội lỗi từ đâu?!

Vết thương sâu vẫn mãi còn nhói đau
Mỗi khi người nhìn đàn con thơ dại.
Em bé nhỏ có làm gì nên tội
Mà nụ cười chẳng buồn ghé qua môi.

Giữa biển người tôi bỗng thấy đơn côi
Sao cuộc đời còn lắm điều gian dối!
Lá có rơi còn biết về nguồn cội
Người với người xin còn biết thương nhau!

Cuộc đời kia có đâu hồng một màu,
Em hãy mơ giấc mơ màu hạnh phúc!
Dẫu sự thật còn vương màu tủi nhục
Chân lý còn sáng mãi màu tin yêu.

Hãy cười lên Đông phai màu quạnh hiu,
Về gió lành Xuân tươi màu nắng ấm.
Hè rực lửa tô màu của khát vọng
Thu thanh đạm, thêm màu những bình yên.

Có chia ly mới vui ngày đoàn viên
Và khổ đau thêm yêu ngày hạnh phúc.
Có gian nan mới rèn lòng can đảm
Và tuổi trẻ cần lắm những chuyến đi.

Tôi tự hỏi mình đã làm được chi?
Chút sức mọn cùng đôi tay nhỏ bé
Không thể cứ lãng phí hoài tuổi trẻ
Dậy mà đi thêm mạnh mẽ niềm tin!

Hè tình nguyện, may mắn đời sinh viên.
Ta hòa nhịp trong bài ca đồng đội,
Là chiến sĩ thân thương tình đồng chí
Chung tay lại thổi bùng lửa yêu thương!

Ta ra đồng ngạo nghễ cười gió sương
Chân lấm bùn tay thành thục liềm cuốc
Khó khăn kia ta quyết tâm đánh gục
Nguy hiểm nào ngăn hoa nở bàn tay.

Hai mươi ngày trọn chiến dịch năm nay
Dựng lớp học nâng niu từng con chữ
Cùng bà con, em thơ xây tình cảm
Mảnh đất lạ bỗng hóa tình quê hương.

Mai đi rồi lòng ta mãi vấn vương
Ánh mắt người ngời lên bao trìu mến
Ngày chia tay, xin người chầm chậm đến!
Để ta nhặt kỷ niệm góp vào tim.

Cho chia xa thành nỗi nhớ êm đềm
Mỗi hè về ta bồi hồi xao xuyến.
Một thời ta là chiến sĩ tình nguyện
Lửa sáng rực giữa trời hạ xanh tươi.

Nguyễn Thị Mai Lý
Bài viết từ xã Phước Thiện

0 comments to "Màu của suy tư"

Leave a comment