Ngày hôm nay, ngày đầu tiên đội Văn nghệ xung kích diễn, thật vui vì điểm diễn đầu tiên là xã Bù Gia Mập- mặt trận của đội hình khoa Quản trị chúng tôi. Vì thế, hôm nay chúng tôi cũng háo hức hơn mọi ngày. Có một niềm vui nho nhỏ ngự trị trên mỗi vẻ mặt ngời sáng.
Buổi sáng, chúng tôi đi từng nhà mời bà con đến tham gia đêm hội và đã nhận được sự đón nhận vô cùng nhiệt tình của mọi người. Nhưng đến buổi chiều, trong lúc mọi người đang hăng say dựng sân khấu thì điều mà chúng tôi lo sợ nhất đã xảy ra, trời đổ cơn mưa tầm tã. Cơn mưa thật to, trắng xoá cả khoảng trời Bình Phước mênh mông. Nhưng sự hào hứng của bà con chính là động lực để các chiến sĩ không ngại mưa gió, cố gắng dựng sân khấu mặc dù không biết nó có được diễn ra như dự kiến hay không. Thật may mắn, một lúc sau, cơn mưa dừng nhưng chừng đó cũng đủ làm cho con đường đất trở nên lầy lội và khó đi vô cùng. Mặc dù vẫn cố gắng tiếp tục hoàn thành công việc nhưng trong lòng mỗi chiến sĩ ai cũng dấy lên nhiều nỗi lo lắng. Vừa lo không biết có hoàn thành tiến độ công việc không, lại lo bà con không đến ủng hộ mình. Sự lo lắng cứ lớn dần, lớn dần. Và tất cả tan biến đi khi sân khấu dường như nóng lên bởi những khuôn mặt rạng rỡ của thiếu nhi, của thanh niên, của bà con cô bác. Thật bất ngờ, mặc dù đường sá lầy lội khó đi, bà con vẫn đến rất đông để ủng hộ buổi diễn. Điều đó làm chiến sĩ rất vui, có một niềm vui rộn ràng nhen lên trong trái tim chiến sĩ. Dường như, mà chắc chắn rằng tự trong sâu thẳm mỗi người ai ai cũng tự nhủ rằng phải cố gắng hết sức để đem đến cho bà con niềm vui sau những ngày làm việc mệt mỏi.
Khi buổi biểu diễn đã đi được một phần ba chặng đường thì một lần nữa trời đổ mưa lấm tấm. Ngay lúc đó các chiến sĩ chỉ nghĩ đến mỗi việc là làm thế nào giúp bà con mình không bị ướt. Mưa vừa nặng hạt, ai cũng vội vàng tung những chiếc áo mưa ít ỏi của mình che cho các em nhỏ, cụ già mà chẳng hề bận tâm mình có bị ướt hay không. Hình ảnh đó đã để lại trong tôi cảm xúc thật khó tả, tình quân dân, tình đồng chí, đồng bào,..mọi thứ trở nên thật thiêng liêng, đáng quý. Thời gian tiếp xúc tuy chưa nhiều nhưng chiến sĩ đã dành rất nhiều tình cảm cho bà con và sự gắn bó giữa các chiến sĩ với bà con thật sự sâu đậm, chứa chan.
Đêm diễn kết thúc bằng ca khúc “Ước mơ chiến sĩ” quen thuộc, nụ cười vẫn rạng rỡ trên những khuôn mặt còn đọng lại vài giọt nước mưa. Bà con vui và niềm vui đó cũng chính là niềm vui lớn lao của các chiến sĩ.
Nguyễn Thị Như Kiều
Chiến sĩ thông tin xã Bù Gia Mập
0 comments to "Đêm văn nghệ nhiều mưa"