Breaking News

Tran Chi Thien Tran Chi Thien

Home , , � Guitar buồn!

Guitar buồn!

Hôm nay, em tình cờ nghe một bản nhạc.

Anh không biết, có lẽ anh không biết bản guitar đó, buồn lắm anh. Vì nghe nó, em thấy nhớ anh thật nhiều, nỗi nhớ sâu thẳm trong trái tim em, đã vùi chôn rồi nhưng nó cứ lớn dần, lớn dần và vỡ òa trước mắt em.

Một hình bóng hiện ra, dáng dấp ấy, cứ ngỡ đã quên từ lâu rồi thế mà với em bây giờ vẫn như vậy, không một chút đổi khác. Trong ánh sáng nhạt màu sương trăng, anh nở nụ cười với em. Từng nốt nhạc cứ ngân mãi trong lòng em, giữ em lại một thời nông nổi.

Anh vẫn không hiểu vì sao ngày ấy mình chia tay nhau phải không anh. Em ra đi không nói với anh một lời, em biết anh buồn, em cũng tự giận mình sao vô tâm đến thế.

Giờ đây, chúng ta cách nhau hàng ngàn km.Vậy mà tình yêu em dành cho anh hình như còn nhiều hơn trước. Chỉ mình em biết và chỉ mình em dấu nỗi nhớ đó cho riêng mình. Người ta bảo: cố quên là sẽ nhớ, em cũng dặn lòng xóa hết để mà quên. Đừng giận em khi tất cả những kỉ vật của chúng ta em đã biến thành đống tro tàn, biến thành những gì không thể giữ lại mãi mãi, như quá khứ - quá khứ của anh và em.

Em đã hứa với lòng sẽ quên anh như quên Hà Nội mùa đông rét buốt, làm quen với cái nắng Sài Gòn ấm áp và nụ cười dễ thương của những chàng trai miền miệt vườn sông nước, xóa đi trong em chàng lãng tử hào hoa của Hà Nội. Vấn vương đâu đó mùi hoa sữa, của anh, của Hà Nội và của em…

Chẳng còn thời gian cho chúng ta nữa, có lẽ giờ đây, anh đã ở bên một ai đó, không phải…

Kỉ niệm sẽ mãi là kỉ niệm mà thôi.

(...)

0 comments to "Guitar buồn!"

Leave a comment