Breaking News

Tran Chi Thien Tran Chi Thien

Home , � Mưa tháng tư

Mưa tháng tư


Tháng tư…
Tháng của sự giao mùa, của cái nắng nóng Sài Gòn, và cả những cơn mưa rào, mang lại sự mát dịu, nhẹ nhàng cho cái thành phố ồn ào này khi đêm đến.
Lại một cơn mưa cuối tháng tư, tiết trời thật mát mẻ, dễ chịu. Mưa dường như làm cho hoa lá xanh tươi hơn, làm cho cái nóng nực của Sài Gòn nguôi ngoai.

Tháng tư…
Một vài kỷ niệm… một ngày để nhớ…
Mưa Sài Gòn có một nét riêng biệt quá, khác với ở quê. Lúc ào ạt, dữ tơn với mưa giông, rồi lại hiền hòa, lặng lẽ cùng những đợt mưa phùn. Như tình cảm, cũng có những ngày mãnh liệt để rồi giờ đây là lặng lẽ. Đôi khi mưa lại gợi nhớ, nhớ về những kỷ niệm buồn đã qua… Đã có lúc mong muốn như mưa, rơi xuống lòng đất, để rồi chôn đi những ưu phiền, những kỷ niệm không muốn giữ lại… Đôi lúc lại muốn ngồi ngắm mưa, để nhớ, để nghĩ ngợi lung tung. Giọt mưa rơi xuống đất, bắn lên những giọt nước lung linh rồi vỡ oà trong những vòng tròn lăn tăn, như những cảm xúc ứ đọng trong lòng, bâng khuâng, khó tả… Mưa mang lại một cảm giác thật đặc biệt!

Tháng tư…
“Mưa là nước mắt của ông trời hả mẹ?” - nó đã từng hỏi ngây ngô, hay mưa là nước mắt của đời người, là để trút bỏ những buồn bực của cuộc sống. Mưa là gì mà sao làm lòng ta rười rượi ...
Những ngày còn thơ, những lần mưa về lòng nó như có gì đó xuyến xao. Nằm trên giường trùm kín chăn lại thật là dễ chịu... cái se lạnh... cái xào xạc từ mái nhà... gió vi vút mang đến giấc ngủ thật nhanh, thật nhẹ. Và rồi khi thức dậy... lười nhác chạm chân xuống nền nhà lạnh lẽo. Nó mơ hồ nhìn ra cửa sổ với những suy tư... mưa đẹp quá! Nhiều giọt nước cứ đua nhau rớt xuống, từng đợt nối tiếp nhau, chúng như tươi cười, như được giải thoát khỏi những đám mây đen. Chúng vui vẻ tụ lại thành từng vũng nhỏ, róc rách qua các máng xối, và trượt dần xuống từ khung cửa sổ. Mưa ào ạt vỗ vào mặt kiếng như muốn gọi hãy ra đây đùa với bọn tôi. “Những giọt nước tự do... hãy vui chơi đi, ta chỉ có thể ngắm mưa mà thôi!” Hé mở cửa sổ, đưa bàn tay ra hứng những giọt mát lạnh... mưa như cố chạm vào tay, đôi lúc chạm vào da mặt mát rượi. Lòng ta vui…
Sau cơn mưa, nó vẫn thường ra vườn ngồi, những gì còn lại là một bầu trời trong xanh, là cơn gió nhè nhẹ, cỏ cây xanh mượt lung lay trong gió mới. Sau những cái nóng nực, chúng được tắm gội trong mưa để rồi tràn đầy nhựa sống, mơn mởn xanh tươi. Những vũng nước trong vắt, nước từ các máng xối vẫn còn róc rách. Ta đưa tay hứng vài giọt còn đọng lại trên cành lá, chúng rùng mình, rung rinh và từ từ nhỏ xuống, mất hút vào đất, chỉ còn lại một sự sống mới, một niềm vui cho những gì còn lại, và một nụ cười thoáng nở trên môi...
Lúc nào ta cũng là kẻ ngắm mưa, đôi lần ta cũng hoà vào cơn mưa. Đi trong mưa thật thú vị, mưa cứ vô tư trôi, mưa ập vào da mặt ta, tóc ta ướt đẫm, như lòng đang tràn ngập tâm tư… Sau cơn mưa, mọi thứ trở nên thanh bình. Mưa làm nên những sự sống mới....

Mưa mỗi nơi thật khác…

Doremon

2 comments to "Mưa tháng tư"

  1. Gacdem says:

    cảm xúc trong trẻo quá! lời văn thật mộc mạc nhẹ nhàng!

  2. MNWR says:

    "Mưa"..."Lòng ta vui"..."mưa làm nên những sự sống mới"...

Leave a comment