Breaking News

Tran Chi Thien Tran Chi Thien

Home , , � Con trẻ, đừng làm tội nó…

Con trẻ, đừng làm tội nó…


Thật vô tâm, lạnh lùng và tàn nhẫn… đó là những gì tôi muốn phán cho những con người ngày ngày sống ăn bám vào những đứa trẻ.
Chắc không ít hơn một lần, bạn đã từng bắt gặp những đứa trẻ lang thang ngửa tay xin tiền bạn với một ánh mắt đầy thương cảm? Chắc bạn không ít lần mủi lòng vì những đứa trẻ độ 3-5 tuổi dắt tay nhau, bồng bế đứng trực hờ ngay ngã tư đường chờ đèn đỏ thì bắt đầu “tác nghiệp”.
Buồn thay, đau thay… đôi khi tôi tự nhủ rằng họ - những kẻ bám đít trẻ em - không phải là người Việt Nam, họ không nên mang quốc tịch Việt Nam - họ không xứng đáng để nhận được điều đó. Từ nhỏ tôi đã được dạy về những đức tính tốt đẹp của dân tộc ta, tôi yêu lắm những con người Việt Nam, tôi quý lắm, tôi luôn nở một nụ cười tự hào khi nói rằng mình là người Việt Nam. Trớ trêu thay, trong xã hội ta còn có những con người như vậy.
Những đứa trẻ ấy, tuổi thơ nó còn đâu? Nếu so với những đứa trẻ bình thường, nó có gầy hơn, có đen đúa và hôi hám hơn,… nhưng ở những đứa trẻ đó, ánh mắt nó còn sáng long lanh, tụi nó vẫn còn là những đứa trẻ. Những con người nhẫn tâm kia, họ có quyền gì để cướp đi những điều ấy? Họ có phải là những người đã sinh ra chúng, hay họ mua chúng từ một trại trẻ em nào đó…? Liệu họ có còn chút nhân tính của con người biết thương yêu đồng loại, chắc hẳn họ cũng có những đứa con nhỏ - những đứa bé trạc tuổi chúng…và chí ít họ cũng đã từng là một đứa trẻ. Tại sao họ không rủ lòng thương hại chúng?
Đồng tiền làm đớn hèn đi con người. Thương tụi nhỏ lắm!
Tôi còn nhớ tuổi thơ tôi là những năm tháng mà tôi không thể nào quên trong đời. Bởi những ngày ấy là những ngày cùng bạn bè bắn bi, thả diều, tắm sông,… bởi những ngày ấy là những ngày sống trong sự đùm bọc của cha mẹ, ăn rồi chơi, chưa từng vướng bận một chút sự đời, chưa từng biết lo toan điều gì, những cơn mộng mị cũng chỉ là những trò chơi hồi chiều, vì vui quá mà đêm về ú ớ mộng mị…
Không khỏi đau lòng khi những đứa trẻ này ngày ngày phải chịu cái nắng như búa bổ của đất Sài Gòn, phải hít lấy hít để cái mùi khói xe nồng nặc, để cho bụi đời táp lên khuôn mặt sạm đầy nắng gió. Chúng lao ra đoàn xe, không nói gì, chỉ dùng cái ánh mắt ấy để làm đau lòng những con người còn nhân tính.
Những đứa trẻ đó sẽ đi về đâu? Sau những giờ đồng hồ liền “cày bẫm”, chúng sẽ rút vào những xó xỉnh nào? chúng sẽ ăn những gì? ngủ ra sao? chắc hẳn cũng không tốt hơn cái ngã tư đường - “công sở” nơi chúng đang làm việc.
Những đứa trẻ đó sẽ lớn lên như thế nào? Khi mà ngay từ đầu đời, nó đã sống với ánh mắt khinh rẻ của người đời; ngay từ đầu đời nó, đã bị áp đặt cái xấu xa của lũ quỹ hút máu người vào nhân cách; ngay từ đầu đời, nó đã biết khinh miệt cuộc đời rẻ rúng,… ai sẽ dạy nó câu tục ngữ “ở hiền thì sẽ gặp lành”, ai sẽ dạy nó những câu chuyện cổ tích “khóc để Bụt hiện ra”,…cuộc đời đối với nó chỉ là những tờ giấy bạc mà tụi nó đem về cho chủ, thế giới tụi nó là những đứa trẻ cùng cảnh ngộ với nó, sống kiếp như nó.
Rồi khi nó lớn lên, ai đảm bảo rằng nó sẽ là một công dân tốt? Ta sẽ trách lỗi tại ai khi nó đứng trước vành móng ngựa, khi mà “trả thù đời” là một cách để nguôi ngoai đi những gì mà nó đã phải chịu đựng.
Xót thay! Những con người vẫn rồ ga chạy đi với một cái loáng nhìn vào chúng. Họ chẳng xót xa gì, khi biết đồng tiền mình ngay khi bỏ vào lon, sẽ chạy tụt vào túi ai. Những dòng người nôn nao nhìn đồng hồ đếm ngược chuyển sang đèn xanh,… Rồi họ chạy đi để không khỏi thấy cái cảnh đó. Không ai đứng lại để vạch mặt tên đầu sỏ, không ai ngu dại gì để chút thêm gánh nặng cho bản thân mình.
Tôi tự hỏi, những cơ quan có thẩm quyền lập ra nhiều nhiều lắm, những quỹ hỗ trợ lập ra nhiều nhiều lắm,…liệu họ có biết những điều trên.
Tôi không biết trên đường đến sở làm, họ có đi qua những ngã tư như thế hay là những đứa trẻ biết đường mà tránh hết những ngả tư ấy rồi? Tôi không biết, những người có trách nhiệm đang làm gì với đống hồ sơ trên bàn mình, hay vì họ lo vạch định một kế hoạch vĩ mô “chương trình bảo vệ và chăm sóc trẻ em toàn diện” gì đó nên chấp nhận bỏ qua những thứ lặt vặt, hy sinh hôm nay “tất cả vì ngày mai”?
Dẫu biết, mọi thứ không dễ gì như lùa một đám gà vào chuồng, mọi thứ không dễ gì cứ ra quân dẹp loạn là xong. Nhưng không phải vì vậy mà ta chấp nhận. Còn đó, một bài toán nan giải cho những người có trách nhiệm, những người không có trách nhiệm…và nỗi nặng nề cho tất cả chúng ta.


H2T
Được thực hiện bởi STSV-www.sangtacsv.com

3 comments to "Con trẻ, đừng làm tội nó…"

  1. levy says:

    toi rat thich bai nay cua ban, toi cung nhu ban cung tung rat tuc gian moi khi doc nhung bai phong su noi ve nhung ke khong co dao duc, ko co tinh nguoi loi dung nhung dua tre de lam phuong tien kiem tien cho chung', that khon nan! Toi cung ko khoi chanh long moi khi nhin thay nhung dua tre lang thang di xin an, ban' dao moi khi dem ve... dau long...

  2. levy says:

    luc xua khi con` la sih vien toi cung thuong van dong cac ban lam chuong trinh tu thien, biet la nhung gi ma chung toi lam chang the nao thay doi duoc cuoc doi` cac em nhung gi ma chung toi lam se dem lai 1 chut gi` do cho cac em trong ram` thang 8, trong nhung ngay le`... va dong thoi cung goi day tinh than giup nguoi, thuong nguoi cua sinh vien chung ta. Toi cung rat mung vi` nhung chuong trinh tu thien dang duoc nhom minh` tiep tuc phat huy... co gang len nhom minh nha'

  3. levy says:

    co nhieu` nguoi bao toi gan`, cai than minh lo chua xong la lo cho nguoi khac', tien ko co ma` cu lam nhung viec do~ hoi! toi mac ke, vi` toi biet neu toi ko mua cai nay`, nhin an mon kia thi toi cha~ chet nhung co nhieu em nho~ co se song duoc voi so tien` nho~ ma toi tiet kiem. Toi noi len dieu nay chang~ de~ ca ngoi minh, toi chi~ mong nhung~ ai doc duoc bai viet nay, doc nhung dong toi viet nay` thi` hay~ suy nghi, hay~ lam 1 chut gi` co y nghia~ cho doi`...

Leave a comment