Một nỗi buồn trơ tráo làm rớt xuống những giọt sầu trong hắn.
Chiều nay mây kéo về Chiều nay bay đến đây
Mây âm thầm trôi giữa cơn mưa
Hạt mưa bay khắp trời
Tựa như trong mắt ai oh oh
…. hắn ngân nga theo những lời bài hát, và một vài thứ khác…làm hắn thấy khó chịu. Hắn thèm một cơn mưa ào ạt ngoài kia. Hắn thèm nghe một tiếng sét râm rang vang trời, lấp loé những tia sáng sau áng mây chiều mà lúc nhỏ hắn thích. Hắn muốn nhìn lại nhiều thứ của quá khứ? Hắn muốn nói chuyện với những gì của ngày kia…hắn tâm niệm rằng “một khi không bằng lòng với hiện tại hãy tìm về quá khứ…” nơi ấy sẽ giúp hắn mạnh mẽ hơn và bước tiếp.
Oh oh…oh oh oh..oh oh… trời còn buồn khóc mãi để giọt sầu tuôn rơi
Hắn còn nợ ở quá khứ nhiều quá, hắn thấy mình nặng trịt, hắn không nhấc nỗi thân mình, hắn chỉ muốn nằm đó…cùng với cơn mưa não nề.
Hắn muốn nhớ lại khuôn mặt của cô bạn hắn mà từ lâu hắn đã nhạt nhoà dần trong trí nhớ của hắn. Hắn không còn nhớ nỗi giọng nói của cô ấy, những gì còn lại trong đầu hắn là một vài mảnh chấp vá của những nụ cười …
Chiều một người đã khuất
Chiều một người ra đi
Cùng với cơn mưa não nề
Còn một người đứng mãi
Còn một người dưới mưa Chia tay nhau sao em hỡi
Những dòng ký ức chớp giật trong hắn. Hắn nhớ đến những giọt nước mắt hắn đã từng thấy, hắn nhớ lại những thứ đơn giản nhất mà hắn có thể nhớ. Hắn thèm một không gian tĩnh lặng…oh… oh… oh…khóc oà…
June
Bóng mưa- Hà Anh Tuấn
Chiều nay mây kéo về. Chiều nay bay đến đây
Mây âm thầm trôi giữa cơn mưa. Hạt mưa bay khắp trời
Tựa như trong mắt ai oh oh
Và bong bóng nước rớt xuống đây mai tan rồi. Mưa hay nước mắt trong lòng tôi vỡ òa
Rơi khi em đã xa rồi. Tôi với tôi
Chiều một người đã khuất .Chiều một người ra đi
Cùng với cơn mưa não nề. Còn một người đứng mãi
Còn một người dưới mưa. Chia tay nhau sao em hỡi
Trời còn buồn khóc mãi. Để giọt sầu tuôn rơi
Xuống nơi không gian tĩnh lặng. Và chuyện mình đã hết
Vì người đành chia hai. Mang theo bong bóng vỡ òa hu hú vỡ òa
Và bong bóng nước rớt xuống đây mai tan rồi
Mưa hay nước mắt trong lòng tôi vỡ òa. Rơi khi em đã xa rồi
Tôi với tôi. Chiều một người đã khuất
Chiều một người ra đi. Cùng với cơn mưa não nề
Còn một người đứng mãi. Còn một người dưới mưa
Chia tay nhau sao em hỡi. Trời còn buồn khóc mãi
Để giọt sầu tuôn rơi. Xuống nơi không gian tĩnh lặng
Và chuyện mình đã hết. Vì người đành chia hai
Chia tay nhau sao em hỡi. Chiều một người đã khuất
Chiều một người ra đi. Cùng với cơn mưa não nề
Còn một người đứng mãi. Còn một người dưới mưa
Chia tay nhau sao em hỡi. Trời còn buồn khóc mãi
Để giọt sầu tuôn rơi. Xuống nơi không gian tĩnh lặng
Và chuyện mình đã hết. Vì người đành chia hai
Mang theo bong bóng vỡ òa hu hú khóc òa
:D Tôi cũng thích baì này
Mưa to nhỉ, to mới có thể làm ra những bong bóng, bong bóng thì một là sẽ xì hơi, một là sẽ nổ toang! Đó là điều mong manh, tình yêu sẽ mong manh nếu như cả hai người đều suy giảm niềm tin với nhau, suy giảm niềm tin với chính mình và với tương lai của 2 người. Có nhiều hoàn cảnh khiến một chuyện tình đi đến kết cục chia tay, nhưng chia tay thực sự chỉ khi nào hai người không còn yêu nhau nữa.
Nếu tôi đã khuất, nếu tôi ra đi, xa em vì tôi phải xa cuộc sống này thì em ơi đó không gọi là chia tay, vì tôi mãi yêu em, và em mãi yêu tôi, giữa 2 người luôn tồn tại một tình yêu bền vững thì dù có xa cách âm dương, tình yêu đó là còn mãi.
Nếu như chia tay , chỉ vì không thể cảm thông, không thể cùng san sẻ hơi ấm cho nhau thì điều đó có gì là nuối tiếc nữa, lúc đó có níu kéo, có van xin thì cũng chỉ được cái tạm thời, điều lâu bền đâu thể vĩnh hằng với một tình yêu níu kéo.Lúc đó, em ơi! Nếu em không còn yêu tôi, không còn xem tôi như là của em thì tôi sẽ chấp nhận chia tay và không hối tiếc, vì khi yêu một người tôi cộng cho mình nhiều thứ và khi chia tay em tôi không trừ đi những gì. Vậy cuối cùng, tôi vẫn được một kết quả dương, đó là những giây phút ngọt ngào đã qua, nó là con số dương thật sự trong dãy số cuộc đời.