Breaking News

Tran Chi Thien Tran Chi Thien

Home , � Hạ cuối

Hạ cuối

Những ký ức tuổi học trò vụt đi qua nhanh như một cái chớp mắt để rồi mỗi lần nghĩ về là ta lại như lục tìm trong tiềm thức những yêu thương thơ dại.

Quãng đời học sinh có lẽ là khoảng thời gian đẹp nhất, vui vẻ nhất, vô tư nhất. Khi lớn hơn chúng ta sẽ thấy những điều trẻ con mà hồi còn đi học ta cứ nghĩ rằng chắc chắn là ta lớn rồi. Nhưng chính vì vậy ta mới là ta và ta mới có những kỉ niệm để nhớ về thời áo trắng thân thương.

Mỗi khi nhìn thấy những cành phượng tôi cũng thấy lòng mình xao xuyến lạ. Nghĩ về những buổi học ngày xưa, nhớ tới từng chi tiết cái lớp tôi vẫn học, nhớ bạn bè, nhớ thầy cô. Nhớ những cơn gió hè lao xao hàng dương đặc trưng của miền biển cạnh lớp học của tôi. Nhớ cả những tiếng ve trên cành phượng trước lớp, nhớ cây phượng già nhưng nhiều hoa vô kể ở gần phòng thí nghiệm và còn vô vàn điều để nhớ...

Những ngày học cuối cùng là khoảng thời gian thật đặc biệt chúng ta sắp chia tay nhau, sẽ không bao giờ được ngồi cùng nhau trong một lớp nữa đông đủ như thế nữa. Có thể trên đường đời mỗi người sẽ trải qua nhiều lớp học nữa nhưng để một lần ngồi lại cùng nhau trong lớp học cũ ấy, cùng nhau ngồi lặng im, cùng nhau hát, cùng nhau nghe thầy cô giảng bài, cùng nhau đùa nghịch điều ấy gần như là không thể. Hãy biết quý trọng những giây phút ấy vì nó chỉ qua một lần trong đời và chính những giây phút ây được lưu lại trong ký ức cả cuộc đời.

Lên đại học, mùa hè đã ko còn mang đến nỗi buồn nữa. nó trở thành mùa của niềm vui khi những đứa con xa quê có dịp trở về với những gì thân quen nhất. Sau bao tháng ngày xa cách, sau bao nhiêu mệt mỏi, cố gắng trong suốt kỳ học chúng ta lại có được những khoảng thời gian hạnh phúc và vui vẻ bên những người thân. Cảm giác mùa hạ sao thân thương đến thế.

Sẽ nhớ mãi mùa hạ cuối cùng, Một mùa hạ thật đep, đượm buồn, một mùa hạ với nhiều kỉ niệm đáng nhớ, và cả chút lưu luyến, bâng khuâng...

"Hạ cuối sao mong manh một cánh hoa rơi, nơi góc trường .
Hỏi có ai bâng khuâng khi vang tiếng ve trên nhành phượng vĩ
Ngàn khúc ca… ve ơi buồn quá mênh mang bao kỉ niệm
Còn mãi trong tim ta dấu yêu một thời."


Doremon

0 comments to "Hạ cuối"

Leave a comment